Tầng hư không thứ chín phun ra pháp bảo dần có trọng bảo đẳng cấp cỡ thuyền vàng, không thua kém gì báu vật Thiên Quân, tranh giành càng tảm khốch ơn.
Lúc này lực lượng Huyền Châu hiện ra. Hai đại quân Thiên Hà Thủy Sư, Bắc Lạc Sư Môn tự mình trấn áp một pháp bảo. Các đẳng cấp Tiên Quân như Tịch Ứng Tình, Đạo Vương Tiên Quân, Đông Cực tự cảm ứng cơ duyên của mình, lấy được báu vật định mệnh rồi đi cướp báu vật khác.
Nhưng trong thế lực khác có đẳng cấp Tiên Quân giết ngược lại cường giả Huyền Châu, cỡ như Đạo Vương Tiên Quân, Giang Tuyết cũng bị thương, mấy lần tìm được đường sống trong chỗ chết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lại một tiếng chấn động kịch liệt. Hư không rung lắc, một tòa bí cảnh sâu trong tầng hư không thứ chín vỡ ra, từng vòng sang bạc bắn ra.
Vòng bạc khuếch tán không trung, rộng lớn mấy trăm vạn dặm, khoảng năm trăm vòng bạc.
Trong vòng toát ra áp lực khủng bố, đè hư không sụp xuống. Một Tiên Vương, mấy chục chân tiên không né kịp bị một vòng bạc kéo vào, biến mất như bị vòng bạc cắn nuốt.
Lại có mấy pháp bảo Tiên Quân không thể chạy ra sức hút của vòng bạc, bọn họ bị đóng đinh, bị vòng bạc nuốt mất.
Phục Hiển Cổ Thần gầm lên, dẫn các Hỗn Độn Cổ Thần giết vào. Dàn trận pháp ra, các Hỗn Độn Cổ Thần cố định vòng bạc.
Phục Hiển là một Hỗn Độn Cổ Thần đẳng cấp Tiên Quân, tu vi thực lực siêu cường đại, cộng thêm trận pháp La Ma Cổ Thần chế tạo. Khi trận pháp vận chuyển, một bàn tay to vươn ra khỏi trận pháp chộp tất cả vòng bạc trong không trung.
Một kích kia bá đạo vô song, đại trận của La Ma Cổ Thần tổng hợp lực lượng mọi người lại, khiến đòn công kích đạt đến đỉnh Tiên Quân.
Mắt thấy Phục Hiển Cổ Thần sắp thâu tóm năm trăm vòng bạc chợt nghe tiếng keng khẽ, năm trăm vòng bạc hợp nhất thành cái vòng bạc trơn bóng xoay tít trong không trung đập vào bàn tay to.
Bàn tay to vỡ thành nhiều mảnh. Phục Hiển Cổ Thần bị chấn khí huyết dâng trào.
Phục Hiển Cổ Thần giật mình kêu lên:
– Bảo bối tốt!
Thị Hiên Vi lòng máy động, cảm thấy năm trăm vòng bạc và mình có cảm ứng kỳ diệu.
Thị Hiên Vi đang do dự chợt nghe Giang Nam cười nói:
– Nương nương, mời ra tay.
Thị Hiên Vi đứng dậy, nhẹ giọng nói:
– Tướng sĩ Huyền Châu, thuộc hạ cũ của bản cung ở đâu?
Các lá cờ bay phấp phới, đám cường giả Đô Thiên Mão Nhật, Phong Hoa đứng trên mặt cờ, khom người nói:
– Thuộc hạ cũ của nương nương ở đây!
– Bày trận!
Vô số cờ bay phấp phới, Luyện Thiên đại trận hình thành. Thị Hiên Vi cất bước đi vào trong trận, Luyện Thiên đại trận xé trời lướt đi.
Từ thượng giới tới nay, Luyện Thiên đại trận được vô số người tà trí thông thiên trong Huyền Châu luyện lại, nâng cấp uy lực trận pháp, sửa lại khiếm khuyết, dung hợp Cổ Thần và tiên đạo mới, thần đạo của Giang Nam. Luyện Thiên đại trận nâng cấp vượt bậc, bây giờ đại trận có thể biến thành trận pháp đẳng cấp Tiên Quân.
Luyện Thiên đại trận lại xuất hiện đã cách vòng bạc không xa. Vòng bạc bỗng tách ra thành năm trăm cái vòng, phát ra uy lực muốn nuốt đại quân Cổ Thần của Phục Hiển Cổ Thần.
Phục Hiển Cổ Thần dẫn đám lín chhém giết, dần đè ép uy lực các vòng bạc. Đây là báu vật vô chủ, không ai khống chế, không như trận pháp La Ma Cổ Thần nhanh nhẹn biến đổi nhiều, vòng bạc bị trấn áp là chuyện sớm hay muộn.
Thị Hiên Vi đứng trong Luyện Thiên đại trận nhìn năm trăm vòng bạc, toát ra thần thức đại đạo pháp lực liên kết với vòng bạc.
– Năm trăm kiếp dùng tình, năm trăm kiếp trở về nguyên điểm, si tình một lòng, nguyện tình yêu này không có cuối.
Thị Hiên Vi lẩm bẩm:
– Ngươi là Đa Tình Hoàn năm trăm kiếp tình yêu của ta sao?
Keng!
Từng vòng bạc va chạm, dung hợp, lại hợp nhất thành vòng tay đụng vỡ địa trận của Phục Hiển Cổ Thần, xoay tròn bay vào Luyện Thiên đại trận, đeo trên tay Thị Hiên Vi.