Lúc này đây, trong một căn phòng ấm áp, một cô gái với cái bụng đã hơi nhô lên đang ngồi trên giường xem TYV.
Sau khi xem tin tức ngày hôm nay, liền lặng lẽ tắt TV.
Không có tin tức về cậu ấy, cô cũng không muốn xem tiếp, những tin còn lại cũng không có ý nghĩa gì.
Ba tháng đã qua, bụng đã có dáng vẻ của một người mang thai, lớn như người đã mang thai bốn năm tháng.
Bác sĩ đã khám chính xác, là một bào thai sinh đôi, là hai cục cưng.
Ở đây cô có bác sĩ chăm sóc, còn có Phó Viên vô cùng tận tâm, cô được sắp xếp rất ổn thỏa.
Cô cũng không thấy như đang ở tù, dù sao thì ở công ty Nhật Kinh cũng đau khổ hơn, ở chỗ này cô còn có chút tỉnh thần để chống đỡ, em bé trong bụng cô là mục tiêu mà cô cố hết sức để tiếp tục chống chọi.
Lúc đầu cô cảm thấy mười tháng rất ngắn, không đến thời gian một năm, chỉ nhoáng cái là qua thôi.
Nhưng cả ngày cô không được gặp Diên, cũng không có cách nào gọi điện cho anh, lúc nghe thấy giọng anh, cô mới hiểu được thời gian lại dài đăng đẳng như vậy.
Mỗi phút mỗi giây, đều bị ghen tuông, nhung nhớ vây lấy, làm yếu dần những phần xương cứng cáp nhất.
Ngày nào cô cũng nói tên của Diên cho em bé trong bụng trăm ngàn lần, nói cho nó biết bố của nó anh dũng mạnh mẽ đến nhường nào.
Cũng không biết là con trai hay con gái, nhưng Diên thích Cythia như vậy, chắc chắn cũng sẽ không thua gì con của mình.
Cô thật sự mong rằng thời gian mau mau kết thúc, mong rằng… cô có thể gặp lại Diên một lân nữa.
Cythia đã bắt đầu nhận thức được sự thật về cha mẹ ruột của mình, vốn dĩ trí nhớ của trẻ con ngăn, thời gian dài không tiếp xúc với Diên, sau khi có mục tiêu mới thì rất nhanh đã có cảm giác mới mẻ, chầm chậm ổn thỏa.
Tuy nhóc là chị, nhưng lại trở thành người được cưng chiều nhất nhà.
Tiểu Hy nghe theo cô bé, ngay cả tiểu Đoàn Tử mấy tháng tuổi cũng nghe theo cô bé luôn.