Đại thẩm cười nói: “Tốt tốt, chiếc máy dệt này đúng là làm cho người ta thích không buông tay được, ai ôi. Ta không muốn dừng lại nữa, không được, không được, ta không thể tiếp tục thử nữa, nếu không ta không sẽ không thích những chiếc máy còn lại mất.”
Nói xong bà ta vội vàng đi xuống.
Hàn Nghệ cười nói: “Đại thẩm dệt vải bao nhiêu năm rồi?”
” Có lẽ là 30 năm.”
” Không phải chứ, ta nhìn đại thẩm cũng chỉ hơn 30 tuổi.”
“Ta hơn 40 rồi.”
Đại thẩm nói vậy, nhưng có vẻ rất vui vẻ, nói: “Không giấu gì cậu, ta 10 tuổi bắt đầu học nuôi tằm, dệt vải, vẫn dệt đến bây giờ.”
” Oa.”
Hàn Nghệ không khỏi ngạc nhiên thán phục một tiếng, từ nuôi tằm đến dệt vải e là phải có đến mười mấy công đoạn, hoàn toàn do một người hoàn thành. Hàn nghệ trong lòng khâm phục những nông phụ này, lại nói: “Vậy thẩm dệt nhiều vải như vậy, đều dùng ở những đâu?”
Đại thẩm nói: “Dĩ nhiên đầu tiên là nộp thuế, còn làm y phục cho những người trong nhà, còn lại thì đem đi đổi đồ dùng và thức ăn.”
Nói xong, đại thẩm đột nhiên ha hả cười vài tiếng, nói: “Hàn tiểu ca, ta có thể dùng vải để mua máy dệt Tinh Tinh không?”
Bởi bọn họ đều là hộ nuôi tằm, vải nhiều tiền ít. Nếu như dùng vải đổi thì thuận tiện rất nhiều.
“Đúng vậy, đúng vậy, ta có thể dùng vải để mua không?”
Vừa nhắc tới vấn đề tiền, những phụ nữ khác đều bước tới vây bên cạnh.
Hàn Nghệ gật đầu cười nói: “Đương nhiên có thể. Nhưng nếu như là dùng vải để mua, thì phải là nguyên một bố vải.”
Hắn đưa ra giá này là tương đương với giá của một bố vải, có thể dùng vải để mua.
“Đây chẳng phải không thể phân kỳ thanh toán sao?”
Đại thẩm buồn bực nói.
Hàn Nghệ nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của bọn họ, trong lòng nghĩ. Ta làm chiếc máy dệt này phân nửa là muốn tạo phúc cho bọn họ. Nên tạo ra thuận lợi lớn nhất cho bọn họ, hơi trầm ngâm, nói: “Mọi người có thể dùng tiền để mua trước, đợi tới khi dệt ra số vải giá trị tương đương, có thể tới đây dùng vải để thanh toán. Lúc đó bọn ta sẽ đem tiền trả lại mọi người.”
“Như vậy cũng tốt.”
“Đa tạ Hàn tiểu ca.”
Những đại thẩm này lập tức cười lên.
“Ai, các người còn muốn bao lâu nữa, bọn ta còn đợi đây này.”
Chợt nghe trên lầu truyền tới tiếng bất mãn.
Chỉ thấy một thiếu phụ khoảng 20 tuổi vẻ mặt không hài lòng nhìn bọn họ.
Đại thẩm kia nhìn thấy, lập tức cảm ơn Hàn Nghệ rồi vội vã rời đi.
Hàn Nghệ mỉm cười gật gật đầu, như vậy cũng không sao. Phía sau còn nhiều người như vậy, như vậy là có thể hiểu được. Chỉ cần không nhục mạ người khác là được.
Nhưng các nữ nhân phía sau rất nhanh bèn hiểu được, tại sao những đại thẩm kia lại thích lưu lại trên sân khấu, không liên quan nhiều lắm tới máy dệt. Bởi vì máy dệt chỉ cần thử vài lần là biết tốt xấu, quan trọng là nói chuyện với Hàn Nghệ quá thú vị. Đây mới là nguyên nhân chủ yếu bọn họ lưu lại trên sân khấu.
Đến lúc cuối, đám phu nhân nhà giàu kia vừa bước lên liền tán gẫu với Hàn Nghệ. Bởi bọn họ không hứng thú với những chiếc máy dệt giá rẻ. Bọn họ chỉ hứng thú với chiếc máy dệt đắt tiền nhất. Nhưng bởi vì chỉ có một chiếc, cần phải thay phiên nhau thử, vì thế đứng bên cạnh chiếc máy dệt đó nói chuyện với Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ người già và trẻ nhỏ hắn đều có thể nói chuyện được. Hắn thích tiếp xúc với những nhóm người khác nhau. Bất kể là tuổi tác hay là nghề nghiệp không giống nhau. Hàn từng nói chuyện với một lão bà ở Vân Nam mấy ngày liền, nói từ máy dệt đến chuyện thời kì đầu kiến quốc. Toàn bộ biến hóa của vùng Vân Nam. Hắn cảm thấy nghe người già kể chuyện cũ cũng rất thú vị. Dù sao cũng thú vị hơn xem phim. Đương nhiên, có thể là bởi vì hắn từ nhỏ đã lẻ loi một mình, không có phụ mẫu nói những thứ này với hắn. Hơn nữa, những thứ này cũng khá giúp ích cho sự nghiệp của hắn. Bởi hắn là một tên lừa đảo, phải đối mặt với nhiều loại người. Nếu như trước lúc hành sự mà hiểu bọn họ, thì dễ làm hơn nhiều.
Cho nên, bất kể là nông phụ, hay là phu nhân nhà giàu. Hắn đều nói chuyện rất vui vẻ.
“Tiểu Nghệ ca, chiếc máy dệt này là do huynh nghĩ ra à?”
Một thiếu nữ hơi nhỏ tuổi ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng ngời nhìn Hàn Nghệ hỏi.
Hàn Nghệ cười nói: “Cũng không thể nói như vậy. Đây là do ta và các sư phụ thợ mộc cùng nghĩ ra.”
Lại có một thiếu phụ nói: “Thợ mộc trước giờ vẫn luôn có, nhưng tại sao trước khi cậu tới, không có người làm ra máy dệt tốt như thế này?”
” Đa tạ nương tử khích lệ.”
Hàn Nghệ ngượng ngùng cười, nói: “Kỳ thực việc làm của ta là nhẹ nhàng nhất. Ta chỉ nói cho bọn họ, ta cần cái gì, tỉ như làm ra một cái ghế. Bọn họ đều nghĩ cách thỏa mãn yêu cầu của ta. Bọn họ mới là người thông minh nhất, ta chỉ nói mà thôi.”
Một phu nhân hơi lớn tuổi, nhưng cũng chỉ khoảng 30 tuổi hiếu kỳ nói: “Nhưng vì sao cậu có thể nghĩ ra những thứ này?”
Hàn Nghệ rất thẳng thắn nói: ” Bởi ta rất hiểu phụ nữ.”
“Phốc…”
Một vài nữ nhân không khỏi cười lên, một số thì mặt có chút ngượng ngùng.
Hàn Nghệ nói: “Mọi người đừng hiểu lầm. Chỉ là ta cảm thấy đàn ông cần phải hiểu phụ nữ hơn phụ nữ một chút. Đây là một tồn tại khách quan.”
“Nói bậy, đàn ông sao có thể hiểu phụ nữ hơn phụ nữ.”
“Vị nương tử này, cô chớ có nói vội. Theo quan sát của ta, phụ nữ than phiền với đàn ông nhiều hơn so với phụ nữ than phiền với phụ nữ.”
“Cái này có quan hệ gì?”
“Đương nhiên là có. Chính là bởi vì phụ nữ thường than phiền với đàn ông, vì thế đàn ông mới thực sự biết được phụ nữ cần gì.” Hàn Nghệ nói xong, bỗng nhiên thở dài, nói: “Không sợ các vị cười, ta tuy tuổi không nhiều, kết hôn cũng không lâu. Nhưng thê tử của ta thường than phiền với ta cái này cái kia. Vậy tại sao nàng ấy lại than phiền? Đơn giản bởi vì nàng có yêu cầu gì đó. Đây chính là tại sao ta thiết kế một chiếc ghế phụ trên chiếc máy dệt này. Bởi trước kia thê tử của ta thường than phiền rằng một mình dệt vải rất buồn tẻ, ta không bên cạnh nàng. Cho nên ta mới nghĩ tới điểm này.”
” Nghe cậu nói như vậy, dường như cũng có chút đạo lý.”
” Ừ, hình như là có chuyện như vậy.”
Đám phu nhân và thiên kim này đều gật đầu. Dù sao cũng bị Hàn Nghệ làm cho sửng sốt.
Một phu nhân không thể tin nổi nói: “Không ngờ cậu là đàn ông mà lại hiểu phụ nữ như vậy.”
Hàn Nghệ ha hả nói: “Không giấu gì phu nhân. Trước đây ta có một biệt hiệu rất nổi tiếng trong thôn.”
“Biệt hiệu gì?”
“Người bạn của chị em phụ nữ.” Hàn Nghệ cười ha hả nói.