“Thì ra sư đệ đang lo lắng điểm này. Ngươi an tâm, Hàn Long giới đã là giao diện đỉnh cấp thì đương nhiên có siêu cấp Truyền Tống trận, chỉ có điều…”
“Chỉ có điều làm sao?”
Lâm Hiên cũng đến chịu vị sư tỷ này của mình, dẫu gì cũng đường đường là Đại năng Phân Thần kỳ, Đại trưởng lão Vân Ẩn Tông, mà sao nói năng cứ ấp a ấp úng như vậy chứ.
“Chỉ có điều phí tổn khi Truyền tống cách giới như vậy quả là một con số khổng lồ. Cho dù với tu sĩ cảnh giới như chúng ta thì đó cũng là một số lượng linh thạch rất lớn, song sư đệ không cần lo lắng điều này…”
Bỗng nhiên giọng nói của Ngân Đồng thiếu nữ lại tỏ vẻ thành khẩn: “Nếu không có sư đệ ngăn cơn sóng dữ, bổn tông đã tan thành mây khói từ lâu rồi. Hôm nay sư đệ gặp phải nan đề, ngu tỷ và bổn môn tự nhiên không thể ngồi yên. Vân Ẩn tông nguyện chi trả toàn bộ số phí tổn này thay sư đệ.”
Tuy ngoài miệng nàng nói như thế, nhưng trong lòng đang ngầm thở dài. Khoản phí tổn này thực quá lớn, chỉ e trăm năm sau này, chi tiêu bổn môn sẽ rơi vào cảnh túng quẫn. Nhưng đây chắc chắn là việc phải làm, Lâm sư đệ đã lập đại công cho bổn môn, bất luận về tình hay về lý, bổn tông cũng không thể không quan tâm.
Hơn nữa nàng cũng không muốn để cho Lâm Hiên thất vọng, vì chuyện tinh thạch mà bỏ phí một cơ hội để nâng cao thực lực. Tuy nhiên nàng còn chưa dứt lời thì tiếng cười của Lâm Hiên đã truyền vào lỗ tai: “Đa tạ ý tốt của sư tỷ. Lâm mỗ vẫn có tiểu thân gia, hao phí khi Truyền tống cách giới không phiền sư tỷ và tông môn nhọc công tốn sức.”
“Cái này…”
Ngân Đồng thiếu nữ ngẩn ngơ: “Sư đệ, ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Phí tổn khi truyền tống cách giới không phải chuyện đùa. Số lượng tinh thạch quả thực rất dọa người đó, ta không nói giỡn đâu.”
“Ha ha, trong lòng Lâm mỗ hiểu rõ. Nếu thực ta không trả nổi lượng tinh thạch kia, tự nhiên sẽ cầu xin sư tỷ giúp đỡ.”
Mặc dù Lâm Hiên nói như vậy, nhưng trong lòng hắn không hề quan tâm tới lượng tinh thạch đó. Tuy Lâm Hiên không dám so sánh thân gia của mình với lão quái vật Độ Kiếp kỳ, nhưng chắc chắn vẫn dư sức trả phí tổn khi Truyền tống cách giới.
Ngân Đồng thiếu nữ thấy thái độ kiên quyết của Lâm Hiên cũng không tiếp tục khuyên bảo gì nữa. Dù sao vị Lâm sư đệ này quả thực rất bí ẩn, hắn có thể đánh bại Thiên Tuyệt Lão Quái đã quá sức tưởng tượng của mọi người rồi, thân gia của hắn có gấp bội tu sĩ cùng giai cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
“Thôi được rồi. Nếu sư đệ có việc gì cần tông môn trợ giúp cứ việc nói ra, ngàn vạn lần không nên khách khí.”
“Đa tạ sư tỷ. Kính xin sư tỷ nói cho ta biết Truyền tống trận cách giới kia đặt ở nơi nào.”
“Sư đệ định lên đường ngay hay sao?” Ngân Đồng thiếu nữ có chút hiếu kỳ hỏi.
“Đúng vậy. Cảnh giới đệ nhị Nguyên Anh của ta kém xa chủ Nguyên Anh. Vì vậy nên nhất thiết phải tu luyện Hóa thân, nhanh chóng nâng cao tu vi cho nó, muộn một khắc không bằng sớm một khắc…”
“Ừ, sư đệ nghĩ như vậy cũng không sai. Ngươi đợi chút.”
Ngân Đồng thiếu nữ nhẹ gật đầu, sau đó lật tay lấy ra một ngọc giản đưa cho Lâm Hiên.
Lâm Hiên dùng thần thức quét qua một lượt, bỗng nhiên một nghi vấn xuất hiện trong đầu:”Truyền tống trận cách giới lại đặt ở nơi hoang vắng như vậy sao?”
Tuy nhiên dù có nghi hoặc thì Lâm Hiên cũng không có chút nghi ngờ sư tỷ. Nàng không có bất cứ lý do gì để lừa gạt mình cả, trừ phi đầu óc nàng này có vấn đề rồi.
“Đa tạ sư tỷ.”
Lâm Hiên đứng dậy thi lễ một cái.
“Cũng chỉ là tiện tay mà thôi, sư đệ quá mức khách khí rồi.”
Ngân Đồng thiếu nữ cũng ôm quyền đáp lễ, sau đó tự mình tiễn Lâm Hiên ra tận bên ngoài động phủ.
Nửa tháng sau, một đạo kinh hồng phá không bay ra khỏi tổng đà Vân Ẩn sơn, bay mất hút về phía Nam.
Ban đầu không có ai để ý, nhưng rất nhanh đã có tin tức truyền ra. Vị Thái Thượng Trưởng lão Vân Ẩn Tông đánh bại Thiên Tuyệt Lão Quái, hôm nay được xưng là đệ nhất cao thủ Phân Thần kỳ, Lâm Trưởng lão kia đã đi ra ngoài vân du.
Chuyện này lại dẫn tới một hồi nghị luận trong Tu tiên giới. Dù sao Lâm Hiên hôm nay đã là nhân vật có tiếng tăm rất lớn ở Hàn Long giới, tuy thời gian diễn ra trận quyết đấu ở Tinh Nguyệt Thành đã qua rất lâu, nhưng vị tu sĩ Phân Thần kỳ thần bí này vẫn được chúng tu sĩ hết sức chú ý.