Trên hư thiên, hai đạo huyết hoa lần lượt bắn ra, lão tổ nhà họ Tô và Ma Tướng cùng rời xa cõi đời.
Gia gia!
Tô Tâm Nhi nước mắt dàn dụa, cô đau đớn khôn cùng vì không hề phát hiện ra có một cây chiến mâu màu đen đâm tới.
Phá!
Hổ Oa sát phạt tới, cậu vung ra một côn khiến cây chiến mâu kia gãy đôi, đám ma binh ra tay lại bị một côn của cậu đánh thành tàn tro.
Phụt! Phụt!
Trên thương không vời vợi liên tục có huyết hoa bắn ra, Thượng Quan Huyền Cương tự nổ kéo theo một Ma Tướng cùng xuống hoàng tuyền, Tư Đồ Long Sơn tế gọi ra linh hồn bản mệnh khiến một Ma Tướng bị lôi vào vùng đất chết. Lão Tổ nhà họ Hùng sử dụng bí thuật cấm kị, huyết táng Thiên Ma Tướng dưới trướng Thiên Ma Quân.
A!
Thấy từng lão tổ tử trận, tu sĩ của Thiên Đình càng điên cuồng hơn, lần lượt thiêu đốt tinh nguyên sả thân vào chỗ chết, lần lượt tấn công từ cả hai hướng trước và sau.
Có rất nhiều người đổ lệ, đây là cảnh tượng chiến tranh hết sức tàn khốc, phải nhìn từng người thân hi sinh ngay trước mặt mình mà còn không có thời gian để đau đớn xót xa, tất cả đều hoang mang không biết còn có thể sống tới giây phút sau hay không.
Phụt!
Một phương trong hư thiên, Diệp Thành lại lần nữa diệt một tên ma tướng tiếp đó hắn mở ra thiên đạo bước vào hố đen không gian.
Muốn huỷ Thiên Ma Trụ chọc trời kia thì hắn chỉ có thể nghĩ tới cách này để có thể hoàn toàn né tránh đại quân Thiên Ma, chỉ cần có thể lại gần Thiên Ma Trụ thì hắn mới có cơ hội tiêu huỷ nó.
Rầm! Rầm!
Sau khi hắn rời đi, trận đại chiến vẫn vô cùng khốc liệt, mặc dù rất nhiều ma tướng của Thiên Ma Vực bỏ mạng nhưng số lượng tu sĩ đỉnh phong vẫn rất đông, số lượng đại quân nhiều gấp mười lần đại quân của Thiên Đình.
Đại quân của Thiên Đình, hậu duệ của các hoàng đế bị đánh lùi liên tiếp, căn bản không thể có sức chống lại thế tấn công khủng khiếp của Thiên Ma dội tới.
Đúng lúc này chợt có tiếng gằn phẫn nộ vang vọng khắp đất trời, bầu trời nứt lìa, một bóng hình vững chãi bước trên ma hải, nếu nhìn kĩ thì chính là ma vương Quỳ Vũ Cương, ông ta vừa sát phạt ra liền trảm đi một tên ma tướng.
Ma Vương?
Rầm!