– Trước kia bản tọa không làm gì được ngươi, là bởi vì bản tọa bị trấn áp ở dưới trận pháp. Hiện tại có thực thể, ngươi chỉ có một con đường chết!
– Hừ, nếu ngươi muốn lãng phí thời gian, vậy bản tọa liền bắt ngươi ra! Hắn khẽ quát một tiếng, trên người phun ra đoàn đoàn ma khí, bay bổng ở bốn phía. Hiển nhiên đang tìm tăm tích của Hắc Tháp. Lăng Hàn tự nhiên nghe được, không khỏi có chút sốt sắng. Dù sao năm đó Tu La Ma Đế cũng là Thần linh, tuy hiện tại chỉ còn lại một phần chín thân thể. Chuyện này Lăng Hàn rất hiếu kỳ. Không phải nói nơi này trấn áp một cánh tay của hắn sao, sao lại thành một đoàn hắc khí? Nhưng bất kể nói thế nào, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, khẳng định có một ít năng lực mạnh mẽ. Nói thí dụ như Lăng Hàn, hắn còn có một tia thần thức của Thiên Nhân Cảnh, nên nhãn lực, sức phán đoán… không dưới kiếp trước chút nào.
– Không cần lo lắng, người này chỉ là ngoài mạnh trong yếu. Tiểu Tháp đột nhiên xuất hiện, bình luận.
– Hắn bị trấn áp quá lâu, hơn nữa linh hồn không hoàn chỉnh, muốn khôi phục thực lực năm đó trước tiên phải bù đắp linh hồn. Hiện tại hắn chỉ có thể vận dụng lực lượng thân thể. Có điều, ma khí nhập thể, sức chiến đấu của hắn tăng lên rất nhiều, nhưng sẽ không đạt tới trình độ thái quá.
– Ý của ngươi là, ta có thể so đấu với hắn? Lăng Hàn không khỏi hiếu chiến. Tiểu Tháp nhìn hắn một chút, rung động nhè nhẹ mới nói:
– Trừ khi ngươi dùng sức mạnh của ta, bằng không còn không phải đối thủ của hắn. Hiện tại sử dụng Hắc Tháp quán lực? Lăng Hàn lắc đầu, chuyện này không có lời. Thép tốt phải dùng ở trên lưỡi dao. Nếu Tu La Ma Đế cần tập hợp chín tia linh hồn mới có thể tái hiện lực lượng Thần linh, vậy hắn cũng làm không ra bọt nước gì quá lớn. Dù sao Hằng Thiên Đại Lục cũng không phải không có cường giả.
– Có điều, ngươi có thể luyện hóa những ma khí kia. Tiểu Tháp đột nhiên nói.
– Vậy ít nhất có thể để cho tu vi của ngươi tăng lên ba cấp, còn có thể cường hóa thể phách, Phỏng chừng Bất Diệt Thiên Kinh cũng có thể tu đến Nham Thạch Thể. Lăng Hàn gật đầu, liền ngồi xếp bằng xuống. Tay phải ngoặc một cái, đoàn ma khí kia liền xuất hiện ở trước mặt hắn. Ở trong Hắc Tháp, hắn chính là Thần linh.
– Luyện hóa! Hắn nhẹ rên một tiếng. Oanh, ma khí tan rã, như sương mù bao phủ ở quanh người hắn. Đây chính là năng lượng của một Thần linh tu luyện ra, dù chỉ có một đoàn. Bình thường mà nói Lăng Hàn tuyệt đối không thể luyện hóa. Tới Phá Hư Cảnh còn có mấy phần khả năng, nhưng tuyệt đối không thể làm được ở Dũng Tuyền Cảnh. Nhưng ở trong Hắc Tháp, hắn không gì không làm được. Coi như là lực lượng của Thần linh thì lại làm sao, chỉ có thể ngoan ngoãn bị hắn luyện hóa mà thôi.
– Ạch! Ma khí vào thể, Lăng Hàn lập tức rên ra tiếng, cả người bành trướng gấp đôi, biến thành một tên béo. Đây là do năng lượng trong ma khí quá sung túc. Dù sao cũng là lực lượng của Thần cấp, dù chỉ một chút cũng cường đại đến kinh người. Dị Hỏa lập tức nhảy lên, phát ra ý niệm muốn “ăn” với Lăng Hàn. Lăng Hàn vốn có chút “chống đỡ”, tự nhiên không ngần ngại phân cho nó một chút. Kết quả tay trái của hắn đột nhiên thả ra một đoàn liệt diễm, sau đó lập tức tắt, Dị Hỏa đã không còn động tĩnh. Chết no sao? Lăng Hàn dùng thần thức quét qua, liền yên tâm. Hẳn là Dị Hỏa đang hấp thu năng lượng mạnh mẽ. Hiện tại lấy trạng thái giống như giả chết tiêu hóa năng lượng, đợi nó thức tỉnh tất có thể tiến hóa đến một tầng thứ cao hơn. Lăng Hàn mở hết hỏa lực, hấp thu những năng lượng này. Nguốn suối đang mở rộng, thể chất đang tăng lên, thậm chí thần hồn của hắn cũng tăn