Dung mạo tất nhiên là không cần nhiều lời, gia thế địa vị cũng đều không chỗ xoi mói, còn là Thanh vương phi cao cao tại thượng. Nghe nói vị nhị tỷ kia còn là Thái Tử phi, nói cách khác, sẽ là Hoàng Hậu tương lai, mẫu nghi thiên hạ! Có hai vị tỷ tỷ như vậy, Ngụy Lâm Lâm cảm thấy Hạ Lan Tiềm thật sự là vị hôn phu tốt trăm dặm mới tìm được một!
Nhưng khi còn chưa gặp Hạ Liên Phòng Hạ Mạt Hồi, Ngụy Lâm Lâm đối với các nàng đã rất có địch ý. Nguyên nhân không có gì khác, chính vì số lần Hạ Lan Tiềm nhắc tới các nàng thật sự quá nhiều! Mặc dù có lúc chỉ là ít ỏi vài câu nhưng Ngụy Lâm Lâm vẫn cảm thấy không thoải mái! Chẳng lẽ Hạ Lan Tiềm không thể chỉ thích một mình nàng ta sao? Hai vị tỷ tỷ kia của hắn có tốt cũng đều đã gả ra ngoài, chẳng lẽ còn có thể ở bên hắn một đời hay sao? Có đôi khi Ngụy Lâm Lâm khó tránh khỏi sẽ nghĩ, nếu để cho Hạ Lan Tiềm lựa chọn giữa mình cùng các tỷ tỷ, không biết hắn sẽ chọn ai?
Cái ý nghĩ này một khi hình thành sẽ không ngừng ở trong lòng đung đưa qua lại, đuổi cũng đuổi không đi.
Mà cơ hội, rốt cuộc đã tới.
Tuy rằng bởi vì Hạ Liên Phòng có thai nên hành trình chậm đi rất nhiều, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn bình an đi tới Yến Lương. Ngày đến Yến Lương, Thập Lục hoàng tử cùng Hạ Mạt Hồi ở cửa thành nghênh đón, sau đó vội vàng đưa bọn họ vào trong cung, Hoàng Thượng cùng Thái Hậu đều chờ nóng nảy rồi đấy!
Hạ Lan Tiềm cũng đã rất lâu không gặp Hạ Mạt Hồi, thấy nhị tỷ sắc mặt hồng nhuận mặt mày hớn hở, thấy được cuộc sống tất nhiên là rất viên mãn liền hết lo lắng, nhưng lại vẫn giống một đứa bé dán lấy hai vị tỷ tỷ làm nũng nói chuyện, quấn lấy Hạ Mạt Hồi làm điểm tâm cho hắn ăn.
Ngụy Lâm Lâm ngồi ở trong xe ngựa phía sau, thấy một màn như vậy liền cảm thấy như bị nghẹn ở cổ họng, nói không nên lời cảm giác chua xót trong lòng là thế nào. Vừa nãy nàng ta cũng được Hạ Lan Tiềm dẫn đến bái kiến Hạ Mạt Hồi. Cũng là gặp Hạ Mạt Hồi Ngụy Lâm Lâm mới biết được, hóa ra Hạ Liên Phòng thật sự đã phi thường phi thường phi thường hòa ái dễ gần! Hạ Mạt Hồi đứng ở trước mặt nàng ta, nàng ta liền cảm thấy một trận cảm giác áp bách cường đại, một đôi mắt phượng của đối phương khẽ đảo qua, nàng ta liền cảm thấy chân có chút mềm nhũn. Đối mặt với Hạ Liên Phòng, Ngụy Lâm Lâm còn dám chủ động nói hai câu, nhưng đối với Hạ Mạt Hồi, Ngụy Lâm Lâm chỉ muốn đem mình thu nhỏ lại càng nhỏ càng tốt, nhỏ đến mức đối phương tốt nhất nhìn không thấy mình!
Tỷ đệ ba người đã lâu không gặp, liền chui vào trong một chiếc xe ngựa nói chuyện, Hạ Mạt Hồi biết Hạ Liên Phòng có thai, vừa mừng vừa sợ, lập tức đưa tay muốn sờ bụng Hạ Liên Phòng nhưng lại không dám, vì thế lại thu hồi tay lại. Hạ Lan Tiềm thấy nàng như thế nhịn không được cười trêu nói: “Nhị tỷ cũng không dám sờ nha, trước đó khi đẹ được biết đại tỷ có thai cũng như vậy, muốn sờ lại không dám sờ.”
Hạ Liên Phòng mỉm cười nói: “Oa nhi còn nhỏ, dù có sờ cũng không có động tĩnh gì.”
Tỷ đệ ba người cười một trận, Hạ Mạt Hồi mới liếc mắt nhìn Hạ Lan Tiềm, nói: “Đệ mau đi ra, ta muốn cùng đại tỷ nói chút chuyện riêng của nữ nhân gia, đệ đừng có nghe.”
Hạ Lan Tiềm nghe vậy hừ một tiếng: “Ta mới không thèm nghe đâu, hai tỷ nói là được, tỷ phu vào hoàng cung gặp Hoàng Thượng, ta cũng đi.” Nói xong mở cửa xe phi thân lên ngựa, giơ roi vung lên, tuyệt trần mà đi.
“Vẫn còn con nít mà.” Hạ Liên Phòng nói, “Bản thân vẫn chưa lớn lên.”
Hạ Lan Tiềm vừa đi, Hạ Mạt Hồi liền nói thẳng với Hạ Liên Phòng —— chung quy có đệ đệ mà nàng đánh giá Ngụy Lâm Lâm cũng khó nói ra: “Đại tỷ, nhiều ngày nay tỷ cùng vị Ngụy cô nương kia ở chung, tỷ cảm thấy nàng ta thích hợp với Tiềm Nhi không?”
Hạ Liên Phòng hỏi: “Muội nói thử xem?”
Hai tỷ muội rất có ăn ý cùng nhau lắc đầu.
Sau khi lắc đầu, Hạ Mạt Hồi ưu thương nói: “Nhưng mối tình đầu của Tiềm Nhi, nếu chúng ta can thiệp nhiều, có thể khiến đệ ấy nối tâm lý nghịch phản hay không? Đại tỷ, Tiềm Nhi xưa nay nghe lời tỷ nhất, nếu không… tỷ thử xem?”
Hạ Liên Phòng liếc mắt nhìn thân muội muội muốn đẩy mình vào hố lửa: “Muội không tìm chút chuyện tốt cho ta làm. Nay Tiềm Nhi đối với vị Ngụy cô nương kia chỉ là thích, chúng ta tùy tiện chia rẽ sẽ chỉ làm đệ ấy càng thâm tình với nàng ta hơn.”
“Nhưng Ngụy cô nương căn bản không thích hợp với Tiềm Nhi!” Hạ Mạt Hồi nhíu mày. “Cô nương kia ánh mắt ranh ma nhưng lại thiển cận, ta thấy, dù cho nàng ta thật tâm thích Tiềm Nhi, chỉ sợ trong đó cũng pha tạp những thứ khác. Chớ nói chi là nàng ta đến từ giang hồ, không thể so với Hiền phi nương nương xuất thân dân gian, Ngụy cô nương ngay cả cha mẹ cũng không có nha!” Không có hộ tịch để tra, ai biết nàng ta rốt cuộc có lai lịch ra sao?
Hạ Liên Phòng không đáp lại lời Hạ Mạt Hồi nói, mà quan sát nàng thật kỹ trong chốc lát, rồi tán dương: “Ta thấy Hồi nhi càng ngày càng có phong phạm của Thái Tử phi.”
Vừa nói đến ba chữ Thái Tử phi này, Hạ Mạt Hồi liền hận không thể đem nỗi khổ mấy ngày này phải chịu oán giận với Hạ Liên Phòng một lần! “Đại tỷ, không nhắc đến ta còn không tức giận, ta nói cho tỷ nghe, tỷ cho rằng sau khi thành hôn Thập Lục sẽ sửa đổi sao? Hắn căn bản là vẫn không biết chừng mực!”
Xem dáng vẻ thở phì phò kia của Hạ Mạt Hồi, Hạ Liên Phòng không khó đoán ra Thập Lục hoàng tử khẳng định mỗi ngày đều trêu chọc nàng. Nàng mím môi cười, cảm thấy muội muội nhà mình xác thực là người băng tuyết thông minh, tại sao lâu như thế vẫn không nhìn ra Thập Lục hoàng tử đó là cố tình khi dễ nàng, chọc giận nàng chứ? “Ta có một biện pháp, muội có muốn thử hay không?”
Hạ Mạt Hồi mắt sáng lên: “Biện pháp gì?”
Vì thế Hạ Liên Phòng nhẹ giọng nói vài câu, nghe xong, Hạ Mạt Hồi cười càng ngày càng sâu, cuối cùng ôm lấy Hạ Liên Phòng luôn miệng cảm tạ: “Ta biết rồi, cảm ơn đại tỷ!”
Ngụy Lâm Lâm kia đối với các nàng mà nói, so sánh với mẹ con Thượng Quan thị, hai vị Tề Lỗ thế tử còn có Tín Dương hầu phủ… đều kém xa, cả ba nhó người đó đều bị các nàng đấu ngã, chỉ là một Ngụy Lâm Lâm thì được coi là gì chứ? Nhiều lắm là phiền lòng trong chốc lát rồi sẽ không thèm để ý. Vì thế hai tỷ muội liền bắt đầu trao đổi mấy ngày này đã phát sinh chuyện gì.
Đợi đến hoàng cung, Hoàng Thượng biết được chuyện của Kỳ Tế, trong mắt hắn mang vẻ bất đắc dĩ, nghĩ đến chính là phiền lòng vì chuyện này. Còn Hạ Liên Phòng tiến cung liền bị Giang nữ quan thỉnh đến Thọ Ninh cung, Thái Hậu đang đứng ở cửa cung nhón chân mong ngóng, vừa nhìn thấy Hạ Liên Phòng liền một đường chạy chậm lại đây, cầm tay nàng, phá lệ hưng phấn: “Liên nhi, con, có phải con đã.. hay không.”
Thấy lão nhân gia kích động như vậy, Hạ Liên Phòng gật đầu cười.
Thái Hậu liền mừng rỡ, vội vàng kéo nàng đi vào nghỉ ngơi, không ngừng giao phó có thai nên chú ý những gì, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là đem ma ma bên cạnh mình phái đến bên người chăm sóc cho Hạ Liên Phòng, vậy mới yên tâm. Hạ Liên Phòng nhanh chóng từ chối hảo ý của Thái Hậu, cũng lôi lão thái quân cùng Lục nương ra, Thái Hậu vừa nghĩ lại thấy cũng đúng, Lục nương bà đã gặp qua, bản lĩnh không thua ma ma trong cung nên cũng bỏ đi ý nghĩ này.
Nhưng bà vẫn cực vui vẻ, liên tiếp nhìn xuống bụng Hạ Liên Phòng, giống như chỗ đó lập tức có thể nhảy ra một tiểu oa nhi. Cũng may có Hạ Mạt Hồi ở đây, mấy ngày này đều là nàng bàu bạn Thái Hậu, thời gian qua lâu cũng biết nên chuyển dời lực chú ý của lão nhân gia như thế nào.
Hạ Liên Phòng có thai lập tức trở thành bảo vật trong mắt mọi người, chính là không được chạm vào không được chậm trễ, coi nàng thành tiểu tổ tông mà cung phụng, ngay cả Hoàng Thượng anh minh thần võ khi nói chuyện với nàng cũng đều cố ý giảm thấp âm điệu xuống, ôn nhu nhỏ nhẹ khiến Hạ Liên Phòng sợ hãi —— nàng chỉ là có bầu, sao mọi người đều khẩn trương như vậy? Khiến nàng cũng biến thành bắt đầu khẩn trương theo!
Sau khi trở lại Thanh vương phủ, Hạ Liên Phòng cái gì cũng không làm, Thanh vương một bước cũng không cho nàng đi, cứng rắn ôm nàng đến phòng ngủ, sau đó mặc kệ nàng làm cái gì đều là hắn ôm tới ôm lui, không chê phiền cũng không chê mệt, cuối cùng biến thành Hạ Liên Phòng đều xấu hỗ, nàng thật sự chỉ là mang thai chứ có phải là tứ chi đều phế đi đâu nha!
Khi dùng bữa càng thêm khoa trương, trước đây Thanh vương cũng thương nàng, nhưng chưa bao giờ giống như lúc này, ngay cả ăn khối điểm tâm hắn đều muốn dùng dao đem điểm tâm cắt thành khối nhỏ vừa miệng, khi bóc quýt còn ngay cả mấy sợi trắng ngoài vỏ cũng bỏ sạch sẽ, buổi tối còn tự mình rửa chân thay quần áo cho nàng!
Hạ Liên Phòng: “…”
Nàng đã không biết có thể nói gì. Rõ ràng nàng còn có thể làm, Thanh vương lại không để cho nàng làm, nếu không nhờ Lục nương nói đi lại moth chút có lợi cho đứa bé, sợ là ngay cả giường nàng cũng không được xuống! Mặc dù là vậy nhưng Thanh vương vẫn ngày ngày nhắm mắt theo đuôi theo sát nàng, sợ nàng bị làm sao, hơn nữa tính tình cũng trở nên phi thường phi thường tốt, trên căn bản chính là đánh không hoàn thủ mắng không nói lại, ngoan ngoãn như một cô vợ nhỏ.
Đừng nói là mấy người Hạ Lan Tiềm, ngay chính Hạ Liên Phòng cũng không từng thấy Thanh vương như vậy! Nàng cũng từng kháng nghị, nhưng Thanh vương căn bản là không nhìn ở trong mắt, vì thế trong một thời gian dài Hạ Liên Phòng cũng đã thành thói quen, hắn thích đi theo thì cứ theo đi, bằng không nàng một mình cũng nhàm chán. Tóm lại, hai phu thê là một người muốn đánh một người muốn bị đánh, ai cũng không xen vào được.
Trong lòng Lục nương tràn đầy cảm khái, đại tiểu thư bé xíu năm đó được bà phủng ở trong lòng bàn tay, giờ cũng sắp muốn làm nương, không biết linh hồn phu nhân ở trên trời biết được có cảm thấy vui mừng hay không? Nhất định sẽ, bởi vì hai vị tiểu thư cùng đại thiếu gia đều xuất sắc như vậy nha! Phu nhân nhất định có thể nhìn thấy được.
Bên kia Ngụy Lâm Lâm lấy thân phận khách nhân tiến vào phủ Đại học sĩ. Nói ra thì nàng ta ở trong môn phái cũng là tiểu sư muội, đại gia đều thương yêu nhường nhịn, có cái gì ăn ngon chơi vui trên cơ bản các sư huynh đệ đều nhường nàng ta trước, nhưng dù vậy Ngụy Lâm Lâm cũng chưa từng được ở tòa nhà lớn như vậy, chưa từng có được gian phòng xinh đẹp như vậy!
Điều duy nhất làm cho nàng ta mất hứng chính là, Hạ Lan Tiềm rõ ràng có phủ tướng quân của mình, nhưng sao lại cố tình không chịu mang nàng ta đến đó ở mà lại để nàng ta ở phủ đại học sĩ chứ?
Khi Hạ Lịch nhìn thấy cô nương này, phản ứng đầu tiên là ánh mắt của nhi tử nhà mình không tốt cho lắm, đợi đến sau khi nói với Ngụy Lâm Lâm đôi ba câu, ông cảm thấy nhi tử có khả năng không chỉ ánh mắt không tốt, thẩm mỹ cùng sức phán đoán cũng có chút vấn đề. Nhưng đây dù sao cũng là lựa chọn của Hạ Lan Tiềm, dù là phụ thân, ông cũng không thể can thiệp —— chung quy năm đó chuyện của bản thân mình cũng hỏng bét, lấy đâu ra lập trường đi chỉ trích Hạ Lan Tiềm chứ?
Nhưng đáy lòng Hạ Lịch vẫn có chút bất an, vì thế vụng trộm bí mật trao đổi thông tin với hai nữ nhi, xác định thái độ của đại gia đều giống nhau, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Ông không cần nghĩ cũng biết nhi tử cùng Ngụy cô nương này sẽ không kéo dài được lâu —— bởi vì Ngụy Lâm Lâm căn bản không có một chút thật lòng đáp lại nào!
Nếu chỉ không thích cuộc sống như vậy, không hiểu quy củ thì kỳ thật cũng không có vấn đề gì. Nhưng ý tưởng của Ngụy Lâm Lâm lại là: ta không hiểu, ta cũng không muốn hiểu; ta không biết, ta cũng không muốn học. Nhưng các ngươi đều phải theo tâm ý ta, ta muốn thế nào thì phải thế đó, các ngươi ai cũng không thể làm trái ta.
Còn nếu Hạ Lan Tiềm không làm theo lời nàng ta nói thì đó chính là không thích nàng ta, không tôn trọng nàng ta, không đủ nghiêm túc với tình cảm của hai người.
Mâu thuẫn giữa hai người đã sớm âm thầm chôn xuống, dọc theo đường đi tuy Hạ Liên Phòng không làm gì nhưng tạo cho Ngụy Lâm Lâm chút ngột ngạt thì chỉ là chuyện nhỏ. Nếu Ngụy Lâm Lâm thật lòng với Hạ Lan Tiềm, không có ý đồ khác thì tất nhiên những gì nàng làm sẽ không nguy hại đến quan hệ giữa hai người, nhưng nếu Ngụy Lâm Lâm vọng tưởng thứ khác… Hạ Liên Phòng cảm thấy, cuối cùng cũng sẽ chỉ là giỏ trúc múc nước, âu cũng là Ngụy Lâm Lâm tự làm tự chịu.