“Đẹp trai thì có tác dụng gì không? Người đẹp trai chẳng phải cũng bỏ rơi tôi đấy sao? Tôi cũng muốn xem thử, người đàn ông trai chẳng được việc gì, chủ yếu là người đó đối xử tốt với tôi, là được rồi. Bây giờ danh dự của tôi coi như chẳng còn gì, mà còn có thể được người khác để mắt… Khụ khụ, có thể tìm một người không chê bỏ tôi, cũng đã rất tốt rồi.”
Cổ Ngọc Vy thoải mái nói.
La Thanh Nhã nghe vậy, mày mắt đều vui mừng.
Nếu như Cố Ngọc Vy cam tâm tình nguyện, vậy dĩ nhiên dễ hơn rất nhiều.
Cô xác định thời gian, để lại thông tin và liên lạc cho Cố Ngọc Vy.
Sau đó La Thanh Nhã liền thật cao hứng đưa Hứa Đan Thu rời đi.
Hứa Trúc Linh khó hiểu, cho dù Cố Ngọc Vy không tim không phổi đi nữa, cũng không thể vừa mới trải qua biến cố lớn như vậy, còn có thể thản nhiên như không mà đi coi mắt chứ!
“Ngọc Vy, cô giở trò quỷ gì thế?” “Cô không nghe thấy chị ta mới vừa nói gì sao? Anh cả muốn lấy được mối làm ăn với người kia, hy vọng tôi phối hợp. Nếu như tôi không phối hợp, vụ làm ăn này có phải thất bại hay không? Cứ để chị ta khua môi múa mép, ngay cả em gái nhà mình cũng không buông tha! Tôi sẽ để cho chị ta nếm thử một chút đau khổ, trêu chọc Cổ Ngọc Vy tôi, không có kết quả gì tốt hết.” “Tôi xem chị ta là chị dâu, nhưng nếu chị ta coi tôi là công cụ lợi dụng, vậy thì tôi cũng sẽ không khách sáo.”
“Cô không sợ chị dâu trả thù sao?”
“Không sao, tôi chẳng có gì phải sợ chị ta hết!”
Hai cô gái lại đi dạo trung tâm thương mại một hồi, cũng sắp tối, hai người chạy đến khu ẩm thực ăn rất lâu mới hài lòng trở về.
Buổi tối Cố Thành Trung có chuyện tạm thời, hình như là Ôn Thanh Hoàn gặp chút phiền toái, cần anh giúp đỡ.
Cố Thành Trung không có ở đây, hai cô ở trong biệt thự cũng có chút nhàm chán.
Cố Ngọc Vy nhớ đến mấy đĩa phim kia, Cố Thành Trung nhất thời hẳn không về được, không bằng giải trí một chút.
Cô cầm usb, rón rén đi đến phòng ngủ, Hứa Trúc Linh đang nghiên cứu công thức nấu ăn.
“Có muốn xem phim giáo dục không nào?” Ngọc Vy gian xảo hỏi.
Hứa Trúc Linh nhất thời tinh thần tỉnh táo, gật đầu như giã tỏi.
Rất nhanh, thẻ usb cắm vào laptop, cô click vào một folder có tên “Tài liệu học tập”.
Hứa Trúc Linh vừa nhìn thấy đoạn clip, liền kinh ngạc che miệng, không dám tin tưởng cái gọi là phim giáo dục lại là…
Cô trừng mắt to nhìn Cố Ngọc Vy: “Cô… Cô là một cô gái, tại sao có thể có… lại có thứ dung tục như vậy?”
“Èo cho tôi xin đi, chúng ta là phụ nữ thời đại mới, có thể đừng có bảo thủ như vậy được không ? Đàn ông bọn họ có thể xem, tại sao đàn bà không thể chứ. Chẳng qua cô hơi bị chậm tiêu, không tìm được vấn đề ở đâu mà thôi!
Cô có xem hay không? Không xem thì tôi cầm đi. Nếu không phải vì cô tốt với tôi thì đừng có mơ tôi cho cô xem những thứ này!”
Hứa Trúc Linh có chút do dự, cô cảm thấy bây giờ mình đang làm chuyện xấu, hẳn là phải cứng rắn ngăn cản Cố Ngọc Vy, không để cho cô đầu độc hại mình, hơn nữa cũng phải rửa sạch tư tưởng không trong sáng trong đầu cô.
Nhưng mà…
Cô không khỏi tò mò muốn xem…
Cô cảm thấy cái này rất kỳ diệu!
Hứa Trúc Linh như đang giằng xé giữa thiên thân và quỷ dữ, cuối cùng không nhịn được thỏa hiệp.
“Vậy… Vậy cho tôi xem một chút xíu đi…”
“Cái này đúng không, cái này gọi là người hiếu học, không ngại hỏi! Cô làm đúng đấy, cái gì không biết thì phải học cho biết chứ đúng không! Đến đây nào, đừng khách sáo, xem cho thật kỹ!”
Phòng ngủ, hai thiếu nữ nằm sấp trên giường, nghiêm túc nhìn vào màn hình máy tính, thỉnh thoảng lại: Ôi, trời ạ, mẹ tôi ơi, thật là đáng sợ… đủ các loại từ mô tả cảm xúc.
“Trúc Linh à, cô có cảm thấy hơi nóng người không?”
“Có một chút, có muốn mở điều hòa lên hay không ?’ Hứa Trúc Linh cũng không biết tại sao, xem những thứ này cô chỉ thấy khô miệng khô lưỡi, thân thể trống không rất không thoải mái.
Ngay lúc hai cô chuẩn bị mở điều hòa, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.
Hai người trong nháy mắt hoảng hốt.
“Anh… anh ba trở lại rồi!”
Hứa Trúc Linh sợ đến nỗi lắp ba lắp bắp.
“Tôi… Tôi biết, tôi cũng nghe, đương nhiên biết…”
“Vậy… Làm thế nào?”
“Tắt, tắt laptop đi chứ sao!” Cố Ngọc Vy vội vàng đóng laptop lại, mới vừa khép lại, Cố Thành Trung liên đẩy cửa tiến vào.