Thượng Quan Phó chỉ tiết lộ tin Dương Thanh đã chạy trốn, sau đó không nói thêm bất cứ điều gì nữa.
Thượng Quan Hoàng cùng Lý Giang Hùng vẫn đang đối mặt, nhưng hai bên đều ấp ủ ý định riêng. Lúc này, Lý Trọng đi tới, nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, sắc mặt nghiêm nghị: “Thượng Quan Hoàng Chủ, tôi có thể đồng ý với điều kiện của cậu, từ nay về sau, nhà họ Lý và Hoàng tộc sẽ hòa thuận chung sống. Hơn nữa, tôi cũng có thể đồng ý, sau này chúng tôi sẽ không mở rộng thế lực của gia tộc trong Hoàng thành Thượng Quan nữa”.
“Cậu cũng đã nghe thấy rồi đó, Dương Thanh đã trốn đi, điều này cũng chứng tỏ, Dương Thanh đã thực sự mất sạch tu vi võ thuật, bằng không, tính tình cậu ta như thế, tuyệt đối sẽ không lựa chọn cách chạy trốn đâu”.
“Nhà họ Lý tôi hay Hoàng tộc họ Thượng Quan cậu đều đã xúc phạm tới Dương Thanh, một khi cậu ta sống sót rời khỏi Hoàng thành, ngày sau tất có cơ hội khôi phục tu vi võ thuật, đến khi đó, hai gia tộc chúng ta chỉ có thể ngửa cổ chờ cậu ta giết chết”.
“Tôi thành khẩn cầu xin cậu hãy cho nhà họ Lý một cơ hội, từ nay về sau, gia tộc họ Lý chúng tôi sẽ cố gắng mở rộng địa bàn ở nơi khác, giảm thiểu ảnh hưởng của nhà họ Lý trong Hoàng thành Thượng Quan này, để ảnh hưởng của gia tộc họ Lý ở đây giảm dần đến khi hoàn toàn biến mất mới thôi”.
Nói xong, Lý Trọng nặng nề nhìn về phía Thượng Quan Hoàng.
Lão ta đã bố trí chuyện này suốt năm mươi năm, tuy không sợ Hoàng tộc họ Thượng Quan nhưng lão ta cũng biết, một khi gia tộc mình liều mạng đánh một trận với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Nếu chẳng may thực lực chân thực của nhà họ Lý bị bại lộ ra ngoài, tất cả những sắp xếp của nhà họ Lý bấy lâu nay sẽ hoàn toàn tan biến.
Trong tình huống này, có thể hòa giải với Hoàng tộc họ Thượng Quan là tốt nhất, như thế không chỉ bảo vệ thực lực của gia tộc mà còn có thể tiếp tục hoàn thành những chuyện lão ta đã bố trí lâu nay.
Thượng Quan Hoàng cũng hiểu rõ, những lời Thượng Quan Phó vừa nói không chỉ cho nhà họ Lý một đường lùi lại mà còn để lão ta biết, lúc này nên dừng tay hòa giải với gia tộc họ Lý.
Lúc này, trọng điểm là phải nghĩ ra cách tìm kiếm Dương Thanh, chỉ cần không cho anh rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan thì ra sao cũng được.
“Lý Trọng, hi vọng ông có thể nhớ lấy lời mình đã nói, nếu như sau này để tôi biết ông vẫn tiếp tục mở rộng thế lực nhà họ Lý trong Hoàng thành Thượng Quan này, tôi bảo đảm sẽ khiến gia tộc họ Lý biến mất khỏi Hoàng thành Thượng Quan”.
Thượng Quan Hoàng nghiêm mặt nói, giọng điệu đầy uy hiếp, dĩ nhiên lão ta phải đồng ý nhưng không thể dễ dàng đồng ý được.
Lý Trọng hoàn toàn không hề bất ngờ khi Thượng Quan Hoàng đồng ý với điều kiện của mình, lão ta nghiêm túc nói: “Hoàng Chủ cứ yên tâm, tôi nói được thì làm được. Đợi giải quyết xong mối phiền phức là gã Dương Thanh này, tôi sẽ bắt tay ngay vào việc di dời sản nghiệp nhà họ Lý, gắng hết sức để dời một nửa sản nghiệp khỏi Hoàng thành Thượng Quan trong năm nay”.
“Được!”