Lâm Minh dốc hết sức ném ra Ám Long thương cầm trong tay, mang theo tất cả lực lượng thân thể mới phục hồi.
Nhưng hiện tại độ mạnh công kích của Lâm Minhthậm chí không bằng đại trận mà Đế Thích Già dẫn dắt nhiều Thiên Tôn ngưng kết ra.
Đinh!
Vang tiếng nổ, Ám Long thương bắn vào năng lượng hộ hể của Hồn Đế, chỉ đâm sâu nửa thước đã hao hết sức mạnh không chui sâu hơn được.
Hồn Đế ngoái đầu liếc Lâm Minh, trong mắt chứa khinh miệt, căm hận, độc ác.
– Ta sẽ ngươi ghi nhớ hôm nay! Tiện nhân này liều lĩnh cứu ngươi, ta sẽ cho ả chết thay ngươi!
Hồn Đế xé rách không gian, bước vào đường hầm không gian.
– Các ngươi sẽ chết hết . . .
Hồn Đế để lại câu nói cuối cùng như ma chú quanh quẩn trong hư không.
Lâm Minh như phát điên lao lên. Đám Thiên Tônnhân tộc cũng tấn cong. Nhưng bọn họ quá chậm, trơ mắt nhìn cánh cửa không gian mà Hồn Đế xé rách khép lại.
Lâm Minh không cam lòng rống to:
– A!!!
Vào phút cuối Lâm Minh bắn ra một tiêu ký Chân Thần vào người Hồn Đế.
Hồn Đế cười khẩy mặc kệ tiêu ký rơi vào người mình.
Lâm Minh đấm vào hư không:
– Chết tiệt!
Cánh tay Lâm Minh run run, khóe mắt nứt ra, máu toàn thân đông lại.
Lâm Minh không ngờ phút cuối Thánh Mỹ bị Hồn Đế bắt cóc.
Không có Thánh Mỹ thì Lâm Minh đã chết lúc Hồn Đế không tiếc mọi gái công kích lần cuối.
Nếu không có Thánh Mỹ cứu Lâm Minh thi nàng đã không bị xé rách hồn hải chìm vào hôn mê, chẳng có chút sứcchống cự bị Hồn Đế bắt đi.
– Chỉ tại ta, ta làm sao . . . Nói với Cửu Nhi đây?
Lâm Minh siết chặt hai nắm đấm quỳ trong hư không, hai tay gồng quá sức móng tay đâm vào da thịt.
Lâm Minh rõ ràng quá khứ của Thánh Mỹ, biết số mạng của nàng, thân thế thê hảm. Bởi vậy Lâm Minh luôn thấy tội cho Thánh Mỹ, khi xác định quan hệ rồi thì hắn đã quyết định sẽ bảo vệ nàng. Không ngờ hôm nay ngược lại là Thánh Mỹ bảo vệ chính mình.
Cạn kiệt sinh mạng đỡ công kích cuối cùngcho hắn, bị Hồn Đế bắt đi, mạng sống nguy hiểm trong đường tơ kẽ tóc.
Hắn hận!!
– Hồn Đế bắt đi Thánh Mỹ, mục đích cuối cùng vẫn là ta. Hắn bắt cóc Thánh Mỹ chờ ta đi cứu nàng!
Lâm Minh đoán được mục đích của Hồn Đế, gã không thể giết hắn ngay nên buộc hắn chủ động tìm tới cửa.
Bắt giữ Thánh Mỹ tương đương bóp chặt tử huyệt của Lâm Minh.
Hiện tại Lâm Minh phải tranh thủ trị thương rồi cứu Thánh Mỹ.
Đế Thích Già cảm giác cảm xúc của Lâm Minh không ổn định, do dự kêu lên:
– Lâm Minh . . .
Đế Thích Già tự trách mình, từ đầu tới đuôi gã chẳng giúp ích gì trong trận chiến này.
Thần Mộng, Triệt và Mặc, Thánh Mỹ, bọn họ vì bảo vệ Lâm Minh mà trả giá rất lớn. Đế Thích Già thì sao? Gã chỉ dẫn dắt một đám Thiên Tôn chạy tới vào phút cuối, phát ra chút công kích uy lực không lớn.
Cuối cùng không thể bảo vệ Thánh Mỹ, khiến tình huống trở nên tệ hại.
– Lâm Minh, ngươi định đi cứu nàng sao?
Đế Thích Già không biết tên Thánh Mỹ nhưng nhìn ra được nàng rất quan trọng với hắn.
Lâm Minh siết chặt nắm tay:
– Không hi sao?
Lâm Minh hiểu rõ đây là cạm bẫy.
Biết rõ là bẫy nhưng Lâm Minh vẫn phải nhảy xuống.
Đế Thích Già muốn nói lại thôi, gã không muốn Lâm Minh đi chút nào rồi lại cảm thấy mình không tư cách khuyên bảo hắn.
Một thanh âm già nua vang lên:
– Ngươi . . . Sẽ chết.
Người lên tiếng là Triệt.
Lâm Minh xoay người lại, biểu tình phức tạp.
Rút về mấy ngàn năm trước khi Lâm Minh gặp Triệt, Mặctrong thử luyện cuối cùng thì hai người là tóc bạc da hồng, trẻ trung phấn chấn.
Nhưng hôm nay Triệt và Mặc râu tóc bạc phơ, đôi mắt đục như Hồn Đế, tràn đầy tử khí nhàn nhạt.
Nhìn Triệt, lòng Lâm Minh đau nhói.
Triệt và Mặc biến thành bộ dạng này cũng tại hắn mà ra!
Trước kia Lâm Minh từng nói với Thần Mộng không muốn ai chết vì hắn, nhưng không ngờ Lâm Minh cản lại Thần Mộng tiếp theo Thánh Mỹ xảy ra chuyện vì hắn, Triệt và Mặc hao hết sinh mệnh vì hắn.
Mặc mở miệng nói:
– Lão ma kia chắc chắn đã bài bố cái tròng chờ ngươi rồi, trong sân nhà chúng ta thì có hết mọi người, vậy mà vẫn bị một phân thân của hắn đánh ra thế này. Nếu đến nơi hắn thiết lập thì ngươi chết chắc!
Lâm Minh hiểu rõ lời Mặc nói.
Nếu Lâm Minh đi cứu Thánh Mỹthì dùng từ chín chết một sống không đủ để hình dung!
– Tiền bối, ta biết, nhưng ta . . .
Lâm Minh nói đến đây không biết nên nói sao, câu ‘ta nhất định phải đi’ không cách nào thốt khỏi môi.
Đặc biệt là nhìn Triệt và Mặc mất tinh hoa sinh mệnh vì hắn, ký thác toàn bộ hy vọng vào hắn, Lâm Minh không cách nào đối diện đôi mắt đục ngầu kia.