– Trong thái bình thịnh thế thì thần toán của Quỷ Bà Thiên có ích gì? Thiên địa tạo hóa Quỷ Bà Thiên là muốn nàng dùng thần toán trong loạn thế, dù thân chết đạo tiêu cũng có ý nghĩa! Giáo chủ, ta thấy không phải Quỷ Bà Thiên mềm lòng mà chính giáo chủ mới mềm lòng!
Mắt Càn Khôn lão tổ lóe tia sáng, kêu Tịch Trọng lại:
– Ngươi hạ giới đi đón Quỷ Bà Thiên thượng giới trợ trận!
Tịch Trọng do dự giây lát:
– Quân sư, Quỷ bà bà là mẹ nuôi của Quân Đạo Nhân, nếu có sơ suất gì thì ta không chịu trách nhiệm nổi. Hơn nữa giáo chủ giấu Quỷ Bà Thiên ở hạ giới, không ai biết vị trí. Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân cũng không rõ Quỷ Bà Thiên hiện ở đâu.
Càn Khôn lão tổ nhíu mày, than thở:
– Giáo chủ muốn giữ mạng Quỷ Bà Thiên, khiến nàng che thiên cơ tránh cho bị Ma Kha tính ra vị trí giết chết. Bây giờ đành đi một bước xem một bước.
Trên danh nghĩa Huyền Châu cắt chín tiên châu, nhưng sự thật các tiên châu vẫn nằm trong lãnh địa Huyền Châu. Giang Nam bị nhiều người lên án điều này.
Nhưng ngay từ đầu Giang Nam đã đoán trước Huyền Châu là tiên châu lớn nhất Tiên giới, liên quan khí vận Càn Nguyên tiên triều, không thể chia cắt nó. Vì vậy Giang Nam dùng chiêu chia chín khối lãnh địa giao cho người phe mình, người ngoài duy nhất là đế tử của Càn Nguyên, Mông Tốn.
Lúc này Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ và năm Đạo Tổ Hồng Đạo Nhân, hai cung gặp nhau tại Vũ châu, biện pháp một phen. Lúc nói đến chỗ kịch liệt, Thái Nguyên, Tổ Cừ nghẹn lời thế là nói bằng nắm đấm.
Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân, Bỉ Ngạn nương nương, Kế Đô, La Hầu La tuy là nhân tài mới xuất hiện, được khí vận Tiên giới gia cố nhưng thua xa đại viên mãn tiên quân như Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ.
Gần mấy năm nay năm Đạo Tổ Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân bởi vì đại đạo truyền khắp Tiên giới, kiến thức đại đạo tiền sử nên thực lực tu vi tiến bộ tiêu tốc, tiềm lực vô cùng. Tuy nhiên thời gian tu luyện bày ra đó, làm sao đấu lại ba người Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ?
Biện pháp còn được, đánh nhau thì năm Đạo Tổ thua chắc.
Thái Nguyên cười to bảo:
– Nhân giáo, Tiệt giáo, Xiển giá, Thiên Ma giáo, Hỗn Độn Ma giáo, năm giáo phái giáp lý thấp kém, không ra gì. Hôm nay năm Đạo Tổ thua, năm giáo nên xóa sổ khỏi thiên hạ đi.
Quân Đạo Nhân rũ mi mắt xuống, thản nhiên nói:
– Năm chúng ta thua là tài nghệ không bằng người, giáo lý không thua, tại sao ngũ giáo phải bị xóa tên khỏi thiên hạ?
Phụng Hạ lạnh nhạt nói:
– Năm ngươi là ngũ giáo phái chủ, các ngươi thua tất nhiên giáo lý thua.
La Hầu La cười khẩy nói:
– Ba vị tiền bối, các ngươi đắc đạo bao lâu? Chúng ta đắc đạo bao lâu? Ỷ vào tu vi đè người, mất thân phận! Vừ rồi tranh biện giáo lý, ai cao ai thấp rõ rành rành. Ba vị biện không lại thì đánh nhau tổn thương người, hơi bị vô sỉ.
Tổ Cừ cười to bảo:
– La Hầu La ma tổ, ngươi cũng biết giáo lý chỉ nói miệng, bản lĩnh thật phải xem nắm tay. Giáo pháp ưu khuyết thế nào phải nhìn tu hành. Các ngươi tu hành không ra gì tức là giáo lý tấp kém! Hôm nay, ngũ giáo trừ danh, trong thiên hạ chỉ có Thái Nhất thần giáo là chính thống!
Thái Nguyên hùa theo:
– Năm Đạo Tổ, các ngươi tự mình giải tán ngũ giáo hay chờ ba chúng ta ra tay?
Hồng Đạo Nhân lắc đầu, nói:
– Mời ba tiền bối, thứ lỗi chúng ta không dám nghe theo. Năm chúng ta chỉ là Đạo Tổ ngũ giáo phái, có truyền đạo nhưng giải tán ngũ giáo phái hay không phải hỏi giáo chủ ngũ giáo phái.
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ nghiến răng:
– Huyền Thiên giáo chủ đúng không?
Ba người lạnh lùng nói:
– Chúng ta đang định tìm người này đây!
– Ba vị đạo hữu, các người muốn tìm bản giáo chủ thì bản giáo chủ đến đây!
Đột nhiên gió mây vần vũ, thần quang bắn lên tận trời, khí thế vô địch giáng xuống, Giang Nam đi tới.
Năm Đạo Tổ khom lưng chào, đồng thanh kêu lên:
– Giáo tôn!
Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ biến sắc mặt.
Tổ Cừ cắn răng nói:
– Huyền Thiên, trong mảnh đất bỏ hoang ngươi giả mạo tên Vạn Chú Đạo Quân nhiều lần ám toán chúng ta, cướp pháp bảo của ba chúng ta, cướp cơ duyên hại chúng ta và Vạn Chú Đạo Quân liều mạng sống chết lâu như vậy, kết ân oán không thể xóa bỏ. Hôm nay ngươi phải nợ máu trả bằng máu!