– Bái kiến lão tổ!
Rất nhiều đệ tử trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông nhao nhao quỳ lạy, kêu lớn.
Mặc dù là cường giả như Quy Thiên Sầu, thân là sư đệ của Thái Hoàng, giờ phút này cũng quỳ lạy xuống.
Thái Hoàng lão tổ!
Ánh mắt của hắn hướng mặt quỷ nam tử xem ra, lộ ra vẻ nghi hoặc, nói khẽ:
– Ngươi một mực để cho ta đi ra, hẳn là ta và ngươi tầm đó có ân oán? Nếu có ân oán, ngươi đại khái có thể ở bên ngoài khiêu chiến ta, nhưng ngươi không có động thủ, nói rõ ngươi biết tu vi thực lực chính thức của ngươi không bằng ta, chỉ có đến trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm, mới có nắm chắc hơn ta. Không biết ta nói có đúng hay không?
Mặt quỷ nam tử lẳng lặng nhìn hắn, đột nhiên cười nói:
– Thái Hoàng danh bất hư truyền, nếu ta thừa nhận, ngươi liền có thể đem thân phận chân thật của ta tập trung ở trong phạm vi nhất định, tra ra dấu vết để lại, sau đó tìm ra thân phận chân thật của ta. Kỳ thật, ta chỉ là muốn biết ở cùng cảnh giới, ta mạnh như thế nào mà thôi.
Thái Hoàng lão tổ chậm rãi đi tới, trong nháy mắt liền tới đến trên Thất Bảo đạo đài, hướng Tạo Hóa tiên đỉnh kia đi đến, cười nói:
– Đã như vầy, ngươi liền tới ngăn cản ta a.
– Ta không cần ngăn cản ngươi?
Mặt quỷ nam tử cũng thẳng hướng Tạo Hóa tiên đỉnh đi đến, mỉm cười nói:
– Nói không chừng là ngươi ngăn cản ta, ngươi nói đúng hay không?
Hai người đều có nhòm ngó ngôi báu, trong lời nói dấu diếm lời nói sắc bén, ngươi tới ngăn cản ta, là ngươi tự nhận thấp hơn ta một bậc, tâm tình ở trong lúc vô hình liền rơi vào hạ phong.
Hai đại cao thủ cơ hồ đồng thời mở ra bước chân, rơi vào Tạo Hóa tiên đỉnh.
Tiên Đỉnh tứ phương bốn chân, tứ bình bát ổn, cao 1300 trượng, chiều rộng 950 trượng, dài một ngàn lẻ tám mươi trượng, nắp đỉnh đội lên, nam bắc riêng phần mình cứ phục một đầu thần thú, nhìn không ra là cái chủng loại gì. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Mà ở vách đỉnh thì khắc Nhật Nguyệt Tinh Thần, núi non sông ngòi, cùng với lâm lâm đủ loại dị thú. Ở bên trong đại đỉnh, xuống phía dưới nhìn lại, đầu tiên nhìn qua là tiên quang dày đặc, cùng đỉnh miệng ngang bằng, dưới tiên quang là Tinh Hà lấp lánh, nhật nguyệt Luân Hồi, dưới đất là một mảnh thiên địa mênh mông cùng hải dương, cùng cảnh trí của Huyền Đô Thất Bảo Lâm giống nhau như đúc, tựa như miệng đại đỉnh này có thể đem một mảnh thiên địa thu vào trong đỉnh.
Mặt quỷ nam tử cùng Thái Hoàng lão tổ đứng ở trên nắp đỉnh, cả hai xuống phía dưới nhìn lại, không khỏi than thở liên tục, Thái Hoàng lão tổ cười nói:
– Đỉnh dâng thế giới, không hổ là Tạo Hóa Tiên Kinh, chỉ đạo văn trong đỉnh, cũng đã vượt xa vô số công pháp.
– Phải a.
Mặt quỷ nam tử mỉm cười, trên mặt cũng đi theo mỉm cười, rất là quỷ dị nói:
– Đại đỉnh này không hỗ có tên tạo hóa, Tạo Hóa Tiên Ông cũng không hổ là viễn cổ Tiên Ma.
Thái Hoàng lão tổ dằng dặc nói:
– Ngươi là kỳ tài ngút trời, thế gian hiếm thấy, mấy ngàn năm qua mới xuất hiện một hai, thật không nghĩ hiện tại liền đưa ngươi lên đường.
Mặt quỷ nam tử ha hả cười nói:
– Thái Hoàng tiền bối, ngươi chiếm lấy đệ nhất bảo tọa đã có ngàn năm, ngàn năm ngươi cũng chưa từng thành tựu bài vị, có thể nói là ngồi không ăn bám, sao không sớm một chút thối vị nhượng hiền?
Thân thể hai người bất động, nhưng trong cơ thể có chủng chủng đạo văn xông ra, hóa thành đủ loại Thần Thông, ở trên bầu trời Tạo Hóa Tiên Đỉnh kịch liệt trùng kích.
Ở địa phương Huyền Đô Thất Bảo Lâm này, cho dù là cường giả như bọn họ, tối đa cũng chỉ có thể đánh ra tu vi Thất Bảo Đài Cảnh, nhưng mà bọn hắn dùng Thần Thông, uy lực lại mạnh đến nổi đáng sợ, mạnh đến nổi kinh khủng, cho dù là những kỳ tài ngút trời Cận Đông Lưu, Thần Tiềm, Phong Mãn Lâu, Thiên Yêu Thánh Nữ kia, thấy bọn họ thi triển Thần Thông, cũng không khỏi biến sắc, tự thẹn không bằng.