Trên thương nguyên rộng lớn, tiếng nổ ầm vang dần tắt đi.
Thiên địa lúc này cũng dần chìm vào bầu không khí im lặng đến chết chóc sau khi âm thanh vang dội kia tắt lịm.
Phụt! Phụt!
Giây phút sau đó, nữ tử tóc bạc và Hồng Trần lần lượt phun ra máu.
Cũng giống như trận chiến ở Vân Nhược Cốc, Tiên Luân Nhãn mắt phải của Hồng Trần chảy máu, lưỡi kiếm Chu Tiên Kiếm cũng nhuốm máu.
Bóng hình hai người lảo đảo, thần quang xung quanh cơ thể nhạt dần giống như thể bọn họ bị trọng thương từ đối phương trong trận chiến ý niệm. Không biết đây là trận đấu thứ bao nhiêu nhưng vẫn chưa thể phân được thắng bại.
Vút!
Hồng Trần đứng vững lại, thần kiếm trong tay rung lên với tia sét bao quanh, có cả triện văn cổ xưa chạy trên kiếm, một luồng sức mạnh huỷ thiên diệt địa đang nhanh chóng ngưng tụ về phía kiếm của Hồng Trần, ông ta muốn dùng nhát kiếm đỉnh phong này để trảm diệt nữ tử tóc bạc.
Vút!
Phía đối diện, Chu Tiên Kiếm trong tay nữ tử tóc bạc cũng đang vang lên từng âm thanh vút vút, thần quang bảy màu nhạt đi lúc trước thì lúc này lại lần nữa phát sáng, cô ta đang ngưng tụ một luồng sức mạnh diệt thế và cũng muốn trảm diệt đại địch cái thế của mình bằng nhát kiếm đỉnh phong.
Nhìn từ xa, cả hai người giống như vì sao sáng chói hơn bất cứ vì sao nào trên bầu trời, thiên địa mà bọn họ đứng đều nứt lìa vì không thể chịu được uy lực diệt thế đó.
Vút! Vút!
Sau khi thần kiếm vang lên âm thanh vút vút thì cả hai người đồng thời di chuyển, sát phạt tới từ hư thiên ở hai phía đông tây, đâm một kiếm tuyệt sát về phía đối phương.
Rầm! Đoàng!