Có lẽ vùng đất rộng lớn này người có thể địch lại được cô ta cũng chỉ có Hồng Trần mà thôi.
Thế nhưng hôm nay lại không có Hồng Trần, ông ta đã bị phong đạo tắc và linh lực, có lẽ lúc này ông ta vẫn đang ngủ say trong Hằng Nhạc Tông.
Rầm!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bát hoang chưởng với chín đạo hợp nhất của Diệp Thành đánh vào hư thiên.
Nữ tử tóc bạc không nói lời nào, cô ta chém ra một kiếm huỷ thiên diệt địa khiến nắm đấm của Diệp Thành lập tức máu me nhơ nhuốc.
Hiện giờ hắn ở trạng thái không chết không bị thương nhưng nơi vết thương lại có u quang bảy màu bao quanh hoá giải tinh khí của hắn, mặc dù Diệp Thành ở trạng thái huyết tiếp hạn giới nhưng vết thương khó có thể liền lại.
Thật mạnh!
Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên thấy vậy thì bất giác tỏ vẻ kinh ngạc, bọn họ thầm nhủ về sự đáng sợ của Chu Tiên Kiếm, đến cả người ở trạng thái huyết tiếp hạn giới mà cũng bị trúng chiêu, vết thương còn khó có thể liền lại, nếu như bọn họ trúng chiêu thì sẽ không hề dễ chịu tí nào.
Đứng lại!
Khi cả hai người kinh ngạc thì Đao Hoàng đã hắng giọng lên tiếng, ông ta chém ra đao mang cái thế muốn chặn nữ tử tóc bạc.
Âu Dương Vương cũng bước vào hư thiên, tay trái diễn hoá âm dương đánh ra âm dương bát quái, tay phải diễn hoá càn khôn đánh ra cổ ấn càn khôn, đây là bí thuật mạnh mẽ của một tông mang theo khả năng phong ấn.
Nữ tử tóc bạc mặt mày lạnh lùng vung một kiếm trảm rời âm dương bát quái sau đó vung tay tung chưởng đánh tan cổ ấn càn khôn, cho dù với sức chiến đấu của Sở Hải Thần Binh thì cũng bị ép lùi về sau.
Thần Thương!
Thái Hư Cổ Long dùng tới bí thuật, phần trán có một đạo kim mang chuyên trảm diệt linh hồn bay ra.
Thần diệt!
Tử Huyên cũng vậy, phần trán có một đạo thần mang màu tím bay ra chuyên trảm diệt linh hồn, hai bí thuật này trong tay bọn họ có uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Thế nhưng mặc dù bí thuật mạnh nhưng trước mặt nữ tử tóc bạc cũng chẳng là gì, chỉ cần một tay, với thần kiếm bảy màu kia mà cô ta đã có thể đánh tan thần mang linh hồn của Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên.