Nhưng không mấy kết quả, dòng dung nham nóng chảy thỉnh thoảng có bọt khí bốc lên, nổ bụp rồi tản mát ra độ nóng bất thường.
– Không có sao?
Mục Trần nhíu mày, tỏ vẻ thất vọng.
Thình lình có vài tiếng gió vang tới, vài bóng người cũng bay đến chỗ này, xem ra họ cũng có cùng mục tiêu hướng về Hỏa Viêm Tiên Liên như Mục Trần, quả là những kẻ có hiểu biết.
Mục Trần nhìn qua, phát hiện thực lực những người này đều không tầm thường, chợt hắn nhíu mày lại khi thấy vài gương mặt quen thuộc.
Đám kia chỉ chừng 5-6 người, kẻ đi đầu mặc áo trắng, chính là thiếu chủ Bạch Long thành Bạch Động. Bên cạnh hắn chính là lão nhân áo xám và mấy tên lâu la áo trắng.
Mục Trần phát hiện Bạch Động, tên kia cũng thấy hắn, đột nhiên khóe miệng xuất hiện một nụ cười nham hiểm khó lường.
– Ha hA, vị huynh đệ này, ngươi đi một mình sao? Xem ra bị tách khỏi bằng hữu rồi nhỉ?
Bạch Động cười khẩy hướng về Mục Trần tiến tới.
Lão áo xám và mấy tên lâu la cũng nhanh chóng tản ra thành hình cánh quạt hướng về phía hắn.
Mục Trần thấy vậy, hai mắt trở nên lạnh lẽo, nhưng khóe môi cũng để lại một nụ cười nham hiểm chẳng kém, chắp tay tiến tới Bạch Động:
– Thì ra là thiếu chủ Bạch Long thành, sớm đã nghe tiếng, ngày đó trong đấu giá hội thật ra ta chưa biết ngươi.
Bạch Động nghe vậy nhất thời ngẩn người, nhìn cái gương mặt tỏ vẻ hối hận của Mục Trần mà khó tránh khỏi đắc ý, tuy cũng không khiến hắn đánh mất ý tưởng giải quyết Mục Trần, nhưng kẻ này thức thời như thế, có lẽ nên cũng bớt cho hắn chút đau khổ.
– Ha ha, định quan hệ một chút mà thôi, ta đường đường là thiếu chủ Bạch Long thành…
Bạch Động cười nói, nhưng còn chưa hết câu, lão nhân áo xám bên cạnh đã biến sắc.
“Vút!”
Mục Trần nhanh như cắt phóng tới, chỉ nháy mắt đã áp sát Bạch Động, tay đang nắm chặt một thanh trường kiếm màu xanh, kiếm quang cay nghiệt trực tiếp đâm tới cổ họng Bạch Động
Hành động ngoài sức tưởng tượng của Mục Trần khiến chính cả Bạch Động lẫn lão xám cũng không hề nghĩ tới. Thực lực chỉ có Dung Thiên cảnh sơ kỳ, hắn không chỉ không tìm đường bỏ trốn, lại còn dám chính diện chủ động ra tay!
“Xoẹt!”
Khoảng cách gần sát như thế khó mà tránh được, Bạch Động sững người nhìn kiếm quang đến gần, căn bản không thể né nổi.
“Uỳnh!”
Thế nhưng ngay khi kiếm của Mục Trần sắp xuyên qua cổ họng của hắn, lão nhân áo xám mạnh mẽ chụp lấy tấm lưng của Bạch Động kéo lui gấp về sau.
Kiếm quang xẹt ngang gương mặt Bạch Động, để lại một dấu máu, rồi thuận đà cắt luôn một cái tai rơi xuống, máu tươi tung tóe.
Một kích không đắc thủ, Mục Trần vội lui gấp, con ngươi đen láy không hề dao động, gương mặt tươi cười càng dữ tợn, sắc mặt lạnh băng không chút khí khái ôn hòa như khi nãy.
– Ha ha, thằng ngu nhà ngươi cũng còn may đấy.
Mục Trần múa may trường kiếm, cười nói châm chọc Bạch Động vừa bị hắn lấy mất một tai.
– Khốn nạn… thằng khốn nạn, thằng tạp chủng…. tai của ta….
Bạch Động điên cuồng gầm lên chửi rủa, gương mặt hắn đanh ác pha lẫn máu tươi và đau đớn khiến nó cực kỳ khó coi. Một bàn tay che lỗ tai, một tay chỉ vào Mục Trần, hắn rít gào như muốn xé xác Mục Trần.
Hắn không ngờ được, bản thân lại bị Mục Trần đùa giỡn thành ra như thế này!
– Khâu lão! Bắt hắn cho ta, bắt sống hắn, đừng giết hắn vội, ta muốn rứt tay chân hắn ra xắt thành từng mảnh!
Bạch Động gầm lên, ánh mắt đỏ ngầu căm hờn.
– Tiểu tử, tuổi còn nhỏ mà đã gian dối tàn nhẫn như vậy, thật khiến ta không thể coi thường được a.
Lão âm trầm nhìn Mục Trần, cuối cùng đã rõ vì sao bốn sát thủ Long Ma vệ vây sát lại bị giết. Tên nhóc này so ra còn kém Bạch Động vài tuổi, nhưng gian manh như cáo, xuống tay rất tàn nhẫn độc ác, đệ tử bình thường của Bắc Thương linh viện sao có thể như vậy?
– Giết tới cửa rồi, không lẽ bảo ta mời các ngươi uống trà, rồi đếm 1 2 3 bắt đầu đánh ta sao?
Mục Trần cạnh khóe châm chọc.
Lão áo xám nheo mắt cười khẩy:
– Bất quá cũng thế thôi, dù sao kết cục của ngươi vẫn không đổi, lần trước để ngươi trốn thoát, lần này không may mắn vậy đâu.
Mục Trần trợn mắt:
– Lần trước?
Nhìn chằm chằm vào lão già kia, hắn dần dần trở nên kinh nghi và lạnh lẽo hơn.
– Thì ra đám người tối hôm đó do các ngươi phái tới… nói cách khác, Bạch Long thành thật ra chính là Long Ma cung phải không?
Mục Trần tỏ ra chấn động, không ngờ Long Ma cung ẩn nấp lại đường đường ló mặt xây dựng thế lực cường đại như vậy, ngay cả Bạch Long thành cũng bị họ âm thầm chiếm lĩnh.
– Thật là một thằng nhóc thông minh.
Lão áo xám cười nhạt, không ngờ chỉ lỡ mồm tí chút, lại bị tên thiếu niên kia phát hiện ra ngay. Nhưng cũng không hề gì, trước khi chết hắn có biết thêm nhiều hơn cũng không quan trọng.
– Động thủ, giết hắn!
Lão áo xám vung tay lên, mấy tên lâu la áo trắng cũng hằn học sát khí, dáng vẻ không khác mấy bốn tên sát thủ đã gặp kia!
