Nham Kiều cũng đã quen với nha đầu này tính cách nghịch ngợm, hắn lúc này dời ánh mắt nhìn xem Hồng di cùng xa lạ thiếu nữ Uyển Tình hai người.
Đối mặt ánh mắt có chút lạnh lùng kia, Hồng di còn có thể duy trì bình thường một chút…dù sao nàng cũng từng gặp qua hắn một vài lần, biết rõ nam nhân này không có đáng sợ như vẻ bề ngoài.
“Thành chủ đại nhân!” chỉ thấy nàng nhu thuận mà khom người, dùng mềm mại thanh âm hành lễ.
Hồng di đối với Nham Kiều còn quen thuộc một chút…nhưng ở bên cạnh Uyển Tình nhưng là thảm rồi.
Tiểu nha đầu này là lần đầu tiên…tận mắt gặp được Hắc Lân thành chân chính chúa tể giả.
Hiện tại bất ngờ lại bắt gặp ánh mặt lạnh thấu xương kia chăm chú…nàng trái tim nhỏ bé kém một chút thì ngừng đập, khuôn mặt mỹ lệ bị trắng đến không còn một chút máu.
Trên thân Nham Kiều tiên thiên mang theo một loại thượng vị giả khí tràng, bề ngoài của hắn thật sự cũng có chút lạnh lẽo…hợp với thân phận của hắn hiện tại, cho dù là thành niên lĩnh dân gặp phải hắn cũng run sợ đến không được!
Hiện tại Uyển Tình còn thảm hơn…nàng thân hình kiều tiểu đã có chút phát run, đôi mắt ngập nước tựa như muốn khóc đồng dạng, vô cùng khẩn trương cầu cứu nhìn về bên cạnh Hồng di.
Đối mặt với thiếu nữ biểu hiện sợ hãi đáng thương như vậy, Hồng di chỉ có thể bắt đắc dĩ cười khổ trong lòng…nam nhân này bề ngoài thật sự rất có thể dọa người, nàng lần đầu gặp hắn cũng không tốt đi nơi nào!
Nhưng còn không đợi nàng lên tiếng giải vây, đứng bên cạnh Tiểu Tuyết đã trước hết hướng về Uyển Tình nói “Chuyện của ngươi, ta cùng chủ nhân cũng đã biết rõ!”
“Nếu Hồng tỷ đã đích thân mang ngươi đến, như vậy đi…chúng ta sẽ để cho người bên dưới phụ trách, đem tin tức của ngươi dán tại trung tâm thông cáo!”
“Nếu người nhà của ngươi tìm đến phủ thành chủ, khi đó chúng ta sẽ thông báo cho ngươi một tiếng!”
Nàng đối với Hồng di ôn nhu tính cách vô cùng có hảo cảm, cho nên không ngại trợ giúp tiểu nha đầu đáng thương này một chút!
Nghe vậy, thiếu nữ Uyển Tình cố nén sợ hãi nhìn xem xinh đẹp vô cùng vị này Tuyết thống lĩnh, nàng cố gắng mà nỉ non nói “Uyển Tình…Uyển Tình đa tạ chư vị đại nhân trợ giúp!”
Hồng di trong mắt hiện lên cảm động, ôn nhu hướng về Tiểu Tuyết nhẹ giọng nói “Đa tạ Tuyết đại nhân!”
Nham Kiều từ đầu luôn im lặng không nói chuyện, lúc này nhìn xem có chút đỏ mặt lén nhìn mình Hồng di, nhịn không được đối với nàng cười nói “Nói như vậy…Hồng Yến ngươi là không cảm tạ ta rồi?”
Đúng vậy…nguyên danh của Hồng di chính là Hồng Yến, một cái tên mềm mại vô cùng, hoàn toàn phù hợp với tính cách của nàng!
Thấy hắn đối với mình mỉm cười, Hồng di khuôn mặt càng thêm đỏ hơn, nàng mềm giọng nói “Không phải…chỉ là đại nhân đã chiếu cố ta nhiều lắm, chỉ đơn thuần cảm tạ…lộ ra quá mức vô nghĩa mà thôi!”
Nàng biết…phủ thành chủ luôn luôn quan tâm chiếu cố nàng, thậm chí Hắc Lân thiết kỵ một chi tuần tra tiểu đội nơi đống quân đều là ở nhà của nàng bên cạnh…tất cả làm sao lại không có vị này đứng đầu ở phía sau thụ ý chứ!
“Vậy Hồng Yến ngươi…là định như thế nào cảm tạ ta đây?” Nham Kiều cố ý nghi hoặc cười hỏi.
“Ngô…Hồng Yến…Hồng Yến…” Hồng Yến khuôn mặt càng thêm đỏ lên, nàng nhất thời không biết đáp lời hắn như thế nào, chỉ cảm thấy trái tim của mình như muốn ngừng đập một dạng.
“Tốt…về sau rồi lại trả lời ta a!”
“Chuyện của nha đầu này ta sẽ giao cho bên dưới để ý một chút, hiện tại chúng ta cũng muốn đi ra bên ngoài nhìn xem gieo trồng thổ địa…ngươi cùng đi chứ?” Nham Kiều nhẹ nắm lấy Tiểu Tuyết như ngọc bàn tay nhỏ, mỉm cười thản nhiên nói.
Hồng di trong mắt hiện lên một chút cao hứng cùng cảm động thần sắc, không nói hết nhu thuận nhẹ hô “Tuân lệnh…đại nhân!”
Bên ngoài khuôn mặt yên bình, nhưng nội tâm của nàng lại nhộn nhạo đến không được…hắn một câu nói kia là có ý gì?
Vị này thành chủ đại nhân…thật sự không chê nàng thân thể đã hoa tàn ít bướm hay sao?
Nàng…nàng thân phận thật sự xứng với được với hắn sao?
Hồng Yến nội tâm có mừng rỡ cùng một chút do dự cho chiếm lấy…ánh mắt của nàng vô cùng phức tạp, mang theo vô tận nhu mì mà nhìn xem Nham Kiều bóng phía trước.
Tiểu Tuyết cùng Đường Dĩnh ở bên cạnh hơi có ý cười nhìn xem Hồng Yến kiều diễm khuôn mặt một mắt, sau đó cùng Nham Kiều dắt tay…chậm rãi hướng về cổng thành phía nam mà đi.
Uyển Tình thì được Hồng Yến lôi kéo đi tại phía sau, thiếu nữ đến hiện tại mới có chút hồi thần, ánh mắt mang theo rụt rè cùng một chút ngơ ngác…lén lút nhìn xem nam nhân đáng sợ kia!