“Đương nhiên không phải” Tà Thần trả lời: “Tôi nói cho anh biết, lý luận này, đã được đề xuất hàng chục ngàn năm trước trong nền văn minh lòng đất, anh tin không? Thật ra rất lâu về trước, nền văn minh lòng đất cũng đã sống trên bề mặt”
Trương Thác há miệng chứ không trả lời.
“Không có gì không hiểu” Tà Thần lại nói: “Trước tiên đừng nói sự tồn tại của hai nền văn minh khác nhau, cứ lấy hiện tại mà nói, ở Đông Hòa, cách thanh toán qua mạng đều được phổ biến đến toàn dân. Nhưng nếu anh chạy tới lục địa phía tây, một đất nước mà ai nấy đều vất vả ăn no mặc đẹp, anh nói thanh toán qua điện thoại, e là họ sẽ coi anh là đồ ngốc. Tuy nhiên mười năm sau, quốc gia đó phát triển thành Đông Hòa hiện nay, trình độ nghiên cứu mới nhất của họ có thể là thứ mà anh thường dùng bây giờ. Khoảng cách giữa văn minh bề mặt và nền văn minh lòng đất chính là ở đây. Hình thành trận pháp chính là dùng một thủ đoạn đặc biệt, chặn năng lượng, giống như cơ quan vậy, lúc dùng thì kích hoạt là được. Đương nhiên, với công nghệ hiện tại của nền văn minh bề mặt thì không thể chặn năng lượng được. Cho nên tôi mới nói, trận pháp hoàn chỉnh này, đã rất ít thấy”
“Ồ?” Trương Thác hơi tò mò: “Ý của anh là, mấy trận pháp này, rất có thể là người nền văn minh lòng đất để lại hả?”
“Đương nhiên rồi” Tà Thần lên tiếng khẳng định: “Nếu không phải nền văn minh lòng đất, dựa vào công nghệ của văn minh bề mặt thì dựa vào gì để có trận pháp? Đây cơ bản là một vấn đề không đáng suy nghĩ. Nền văn minh lòng đất từng ấ n, nhưng khả năng chỉ có một hoặc hai người bị lạc, xuất hiện người của văn minh bề mặt, họ không tìm thấy đường về, bèn lập một giáo phái, truyền lại đạo chính thống.
Lúc người của lòng đất có công nghệ mạnh, văn minh bề mặt xuất hiện cách đây hàng trăm ngàn năm, rất dễ bị người thời đó coi là thần tiên. Dù gì, nên văn minh lòng đất và văn minh bề mặt rõ ràng có thể nghĩ thông, chỉ có con đường bị chặn mà thôi. Đương nhiên, theo những gì tôi biết hiện tại, trên thế giới này, đã xuất hiện hai con đường dẫn đến lòng đất.
“Hai con đường?” Bước chân của Trương Thác đột nhiên khựng lại, anh chau mày: “Anh chắc chứ”
“Dĩ nhiên. Nếu ngay cả chuyện này tôi cũng không phát hiện, vậy tôi dựa vào gì quay lại lòng đất?” Tà Thần lên tiếng: “Một con đường, là mấy ngày trước tôi phát hiện tại núi Côn Sơn, tôi nhớ nơi đó trấn giữ một hồn thiêng. Lần này mở đường, chắc có liên quan tới hồn thiêng kia, nhưng không biết tại sao, con đường kia mở một nửa thì đột nhiên biến mất, vô cùng kỳ lạ”
“Núi Côn Sơn!” Đôi mắt của Trương Thác toát lên vẻ nghiêm nghị, đó không phải là nơi mà Lý Dung Tài hẹn Huyền Thiên Lân giết mầm hoại Lế nào, việc mở đường có liên quan tới tiền bối Huyền Thiên Lân? Nếu là như vậy, nếu tiền bối Huyền Thiên Lân rơi vào nền văn minh lòng đất, với khoảng cách giữa nền văn minh lòng đất và nơi này, đám người của Huyền Thiên Lân chắc chắn chịu thiệt lớn rồi!
“Anh không cần lo” Tuy Tà Thần ở trong ngọc bội, nhưng vẫn nhìn thấy vẻ mặt hiện giờ của Trương Thác: “Hôm đó tôi có thể cảm nhận được năng lượng bùng nổ tại tại núi Côn Sơn.