“Được thôi, chồng nói thế nào thì như thế đấy”.
Cô ấy mỉm cười trả lời.
Risa bên cạnh nghe thấy những lời đó đây hoài nghi, hai người họ ở bên nhau lâu rồi, vì vậy chỉ cần nhìn một cái đã có thể nhìn ra cô ấy cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng mà Diên và bọn họ cùng một lúc đưa ra lựa chọn, làm thế nào có thể thấy mình rất chính xác mà không nhầm lãn.
Đúng lúc này, bên ngoài thúc giục thời điểm tốt lành đã đến, cô dâu đã đến lúc lên xe rồi.
Diên trực tiếp nắm lấy bàn tay sớm đã đâm mồ hồi của cô.
Ba cặp đôi mới cưới cùng nhau bước ra cửa, rất nhanh đã tới nhà họ Cố, đông đủ bạn bè và người thân đã tụ họp lại.
Người đến cũng không nhiều, chỉ †âm mười hai mươi người.
Ba chú rể đều bị ép uống không ít rượu, ngăn cản không cho họ vào phòng tân hôn.
Cả ba đều phải giả vờ say mới có thể trốn thoát được.
Diên rất ít khi uống rượu, chưa uống được bao nhiêu thì mặt đã đỏ rồi.
Anh đi về phía căn phòng, nơi cô dâu lặng lẽ đợi anh.
Chiếc giường được trải bằng quả chà là, lạc, nhãn và mận đỏ tượng trưng cho sự sớm sinh được quý tử.
Bên cạnh đó là một cái cân, dùng để nhặt khăn trùm lên, có nghĩa là được như ý nguyện.
Rượu trên bàn tên là ‘rượu giao bôi”, vợ chồng uống cạn ly rượu này thì tình cảm như keo sơn.
Những ý nghĩa cao đẹp như thế này rất khó có thể tìm thấy ở phương Tây.
Anh cầm thanh cân nhẹ nhàng mở tấm màn trước mặt, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú bên trong, đôi má ửng hồng và đôi môi đỏ son điểm chút hồng quyến rũ.
Cô cúi đầu xấu hổ nhìn chính mình, hai tay nhỏ bé đan vào nhau thật chặt.