Có được một khúc xương thế này làm sao có thể chỉ bởi vì nó tà tính, có lẽ ẩn chứa không may mà vứt bỏ?
Nếu làm vậy thì cơ duyên lớn mấy bày trước mặt sẽ bởi vì lo lắng trong đó có nguy hiểm mà không dám vươn tay bắt lấy, tâm tính như thế không thích hợp luyện võ.
Bởi vậy Lâm Minh châm chước nhiều lần, dù cho biết rõ xương sống là tà vật, có lẽ dẫn đến nguyền rủa, không may nhưng hắn vẫn muốn lấy đi, nghiên cứu, thăm dò.
Lâm Minh lấy ma phương ra, rót năng lượng vào ma phương, mượn lực lượng ma phương hoàn toàn bao bọc xương sống lại.
Ý tưởng của Lâm Minh là rất nhiều bí thuật loại nguyền rrua đều liên quan tà hồn, rõ ràng trên xương cột sống này sót lại ấn ký tinh thần hay ý thức tàn hồn lúc chủ nhân còn sống.
Nếu đúng vậy mang theo xương sống trên người không chừng chờ ngày nào đó Lâm Minh bị thương, trong xương sôgsn sẽ nhảy ra một tàn hồn ý định đoạt xá, hậu quả đó không tưởng tượng nổi.
Bóp chết nguy hiểm từ trong trứng nước là chuẩn tắc làm việc của Lâm Minh.
Ma phương tỏa sáng rực rỡ trong tay Lâm Minh, vòng xoáy đen quét qua hoàn toàn bao trùm xương sống.
Từng tiếng quỷ khóc vang lên:
– Hú hú hú!
Xương sống rung bần bật, từng hơi thở màu xám chảy ra khỏi xương sống không ngừng biến đổi các hình dạng, bị ma phương hút vào.
Thánh Mỹ thấy cảnh này con ngươi co rút:
– Những tà linh này . . .
Lâm Minh nói:
– Trăm ức năm qua cổ quan thanh đồng tụ tập tin huyết Ác Ma chắc chắn sót lại tàn niệm của nhiều Thâm Uyên Ác Ma đã chết, những tàn niệm bị tà cốt hấp thu. Bị phong ấn trong tà cốt trăm ức năm hình thành những tàn hồn, chắc chúng nó không liên quan gì chủ nhân tà cốt.
Miễn không dính dáng tới Ma Thần thượng cổ thì Lâm Minh không lo gì, rất nhanh ánh sáng ma phương tối đi. Hồn các Ác Ma trong tà cốt bị Lâm Minh rút sạch.
Lâm Minh kiểm tra nhiều lần, xác định trong khúc xương sống không bỏ sót tà hồn gì mới mang theo tà cốt đi ơtí góc hang động, bắt đầu tham ngộ huyền bí trong đó.
Ý tưởng của Lâm Minh là tham ngộ cốt văn trước, hiểu thấu bí mật tà cốt rồi thử dùng Hoang căn nuốt luyện hóa tà cốt.
Nếu như có thể thành công Lâm Minh vừa được ích lợi lớn vừa cố gắng tránh cho nguyền rủa, bất tường có lẽ ẩn trong tà cốt.
Cứ thế ngày qua ngày Lâm Minh ở trong sơn động tham ngộ cốt văn, muốn giải đáp bí mật hài cốt.
Nhưng điều này không dễ dàng, rất nhiều cốt văn là lĩnh vực Lâm Minh chưa từng tiếp xúc. Trong đó ẩn chứa pháp tắc cùng võ đạo khác hẳn Lâm Minh chủ tu.
Tu luyện không năm tháng, thời gian trôi từng ngày.
Nửa năm sau, trong hang động dưới đất chợt phát ra ánh sáng bảy sắc.
Trong ánh sáng ẩn chứa dao động sinh mệnh tinh thuần, trong lành mà cường đại tràn ngập nguyên cái hang. Tà khí, lệ khí vốn tồn tại trong hang động lòng đất bị luồng sáng xua tan nhiều.
Ánh sáng ngưng tụ trên bầu trời, nguyên khí thiên địa trong hang động cuốn theo. Từng thanh âm tuyệt vời vang lên trong ánh sáng khiến người nghe như tắm trong gió xuân, vui vẻ như chính mắt thấy chồi non xanh mơn mởn nhú ra ngày xuân.
Tiếng cười réo rắt vang lên:
– Hi hi hi . . .
Một đứa bé non mềm toàn thân tràn đầy khí sinh mệnh hoàn toàn mới nhảy ra khỏi ánh sáng.
Chân bé đạp đài san có chín cánh hoa, tay chân nhỏ xinh như củ sen trắng nõn, cổ chân, cổ tay cô bé có nguyên khí thiên địa hóa thành hoa văn, tràn đầy linh khí.
Bé con đáng yêu vỗ tay cười toe nói:
– Rốt cuộc Cửu Nhi snh ra!
Ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ, da hồng hào như đào chín nhéo ra nước.
Bé con phấn điêu ngọc mài lao vào ngực Thánh Mỹ:
– Mẫu thân, rốt cuộc Cửu Nhi được thấy mẫu thân. Mẫu thân đúng là đẹp thật, giống tiên nữ.
Miệng bé con ngọt như bôi mật, hai cánh tay nhỏ xíu ôm gáy ngọc Thánh Mỹ, hôn cái chóc.
Thánh Mỹ nở nụ cười hạnh phúc, đây là con của nàng, là ký thác sinh mệnh của nàng, là tất cả của nàng.
Cửu Nhi trông thấy Lâm Minh, cười nói:
– Phụ thân cũng rất đẹp trai!
Chân nhỏ đẹp nhẹ, Cửu Nhi nhảy lên người Lâm Minh, tay chân bò lên vai hắn, cưỡi trên cổ hắn.
Cửu Nhi ôm đầu Lâm Minh, hai cái chân nhỏ như trân châu cọ xát ngực hắn, hơi ngứa.