Hiển nhiên, ngay cả lão ta cũng không nghĩ ra cách nào tốt hơn.
Chẳng bao lâu sau, Lý Giang Hùng đã tới Hoàng tộc họ Thượng Quan.
“Sao ông chủ Lý lại tới đây?”
Lý Giang Hùng vừa tới Hoàng phủ họ Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng lập tức nhận được tin này, bèn phái Thượng Quan Tử Khiêm đến gặp Lý Giang Hùng.
Lý Giang Hùng mỉm cười nói: “Chuyện là thế này, trước đây cậu Thanh có ở lại trong nhà họ Lý tôi một thời gian, có vài thứ quan trọng để quên ở đó, tôi mới tới đây trả lại”.
“Thế à?’
Thượng Quan Tử Khiêm cũng cười nói: “Ông chủ Lý phái người đưa tới là được rồi, sao còn phải đích thân tới một chuyến như vậy”.
Lý Giang Hùng cười cười bảo: “Đồ cậu Thanh để quên khá là quan trọng, cho nên tôi phải tự mình đưa tới, xin nhờ Tam hoàng tử dẫn tôi tới gặp cậu Thanh một chuyến”.
Thượng Quan Tử Khiêm không phải kẻ ngu, ngày kia là đám cưới của hai bên gia tộc rồi, lúc này Lý Giang Hùng lại muốn gặp Dương Thanh, chỉ e không phải đơn giản là trả đồ mà thôi.
“Ông chủ Lý cứ đưa cho tôi, để tôi chuyển lại cho cậu Thanh là được rồi”. Thượng Quan Tử Khiêm cười nói.
Lý Giang Hùng đã sớm nghĩ tới chuyện Hoàng tộc họ Thượng Quan không dễ dàng để lão ta vào gặp Dương Thanh, cho nên hoàn toàn không hề bất ngờ, cũng cười cười bảo: “Không phải tôi không yên tâm về Tam hoàng tử mà vì đồ vật cậu Thanh bỏ quên ở nhà tôi vốn liên quan đến việc riêng của cá nhân, bố tôi đã nhấn mạnh rằng tôi phải tự tay đưa cho cậu ấy mới được, mong Tam hoàng tử thứ lỗi cho”.
Lý Giang Hùng càng như vậy, Thượng Quan Tử Khiêm càng hoài nghi, ông ta nói: “Vậy thì thật xin lỗi, không dối gạt ông chủ Lý, từ sau khi tới Hoàng tộc họ Thượng Quan, cậu Thanh một mực bế quan, ngay cả phụ hoàng của tôi cũng không gặp được cậu ấy. Trước khi bế quan, cậu ấy còn dặn lại, không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy việc tu luyện của cậu ấy”.
Lý Giang Hùng đã sớm liệu đến lí do này, cho nên cũng đã nghĩ ra cách ứng đối, lão ta vui vẻ bảo: “Tam hoàng tử cứ yên tâm, đồ cậu Thanh để quên chính là thứ có liên quan đến việc tu hành của cậu ấy, hơn nữa, nó còn cực kì quan trọng, cậu ấy nhất định sẽ không tức giận đâu, kể cả nếu tôi tới quấy rầy làm cậu ấy thực sự tức giận, muốn trách tôi, tôi sẽ tự gánh chịu lấy”.
Thấy Lý Giang Hùng tỏ thái độ kiên quyết như vậy, trong lòng Thượng Quan Tử Khiêm thoáng chút bất mãn, nhưng ông ta không hề để lộ ra mặt.