“Chuyện gì?” Chủ quầy lo lắng nhìn anh, đã chuẩn bị sẵn sàng chạy trốn rồi.
Thấy người chủ quầy này căng thẳng quá mức, Hứa Kinh Nam biết mình đã không xử sự đúng mực nên bèn lấy giấy chứng nhận của mình ra.
Lúc này, chủ quầy mới thở phào nhẹ nhõm: “Anh là pháp y à, tôi còn tưởng là hung thủ đến thăm dò tôi chứ, tôi đang định đi báo cảnh sát đấy!”
“Là lỗi của tôi đã làm anh hoảng sợ.” Hứa Kinh Nam vội vàng xin lỗi, đồng thời mở túi mang theo bên mình, lấy một túi vật chứng ra: “Ông chủ, tôi muốn hỏi một chút, mỗi giá nướng của các anh có mấy que xiên gai cứng như thế này?”
“Sáu que.”
“Anh chắc chắn không? Chẳng lẽ không nhiều hơn hay ít hơn que nào à?” Hứa Kinh Nam cao giọng, kích động hỏi.
Chủ quầy lại nhìn những que xiên cứng trong túi vật chứng, rồi lại xác nhận: “Chắc chắn không sai đâu, người ở chỗ chúng tôi đều biết có tổng cộng sáu loại món ăn cần dùng tới loại que xiên gai cứng như thế, thế nên mỗi vỉ nướng đều có sáu que. Ít hơn thì không đủ, nhiều thì phí, những người làm ăn nhỏ như chúng tôi tính toán những thứ này rất rõ, thế nên mỗi lần đưa đi đều đóng gói theo tiêu chuẩn. Hơn nữa, thứ này rất nguy hiểm, nếu như trẻ con không cẩn thận bị đâm thì chết. Thế nên lần nào chúng tôi đều phải tự mình đi tới xem một lần, đồng thời phải dặn khách hàng chú ý, không được đánh rơi.”
Nghe lời tự thuật của chủ quầy xong, Hứa Kinh Nam giống như được khơi mở đầu óc, những buồn phiền tích tụ lại nhiều ngày giống như đã bị tiêu diệt sạch sẽ ngay lập tức vậy, anh có cảm giác giống như đang đứng trong màn đêm đen kịt, nhìn thấy tia sáng lóe lên phía chân trời, giống như màn đêm đen trước bình minh vậy.
Hứa Kinh Nam lấy toàn bộ que xiên gai cứng trong túi đựng vật chứng ra, đếm lại. Mặc dù trước đó đã sớm đếm mấy chục lần rồi nhưng lần này anh vẫn muốn xác định lại, đúng là bảy que, không phải là sáu que!
“Ông chủ, phiền anh xem thử xem, có phải bảy que xiên gai cứng này đều là của nhà anh hay không?”
Anh lấy ra que xiên gai cứng, chính là que mà nhà họ Liễu ăn đồ nướng đã sử dụng, đúng là bảy que, không nhầm vào đâu được!
Chủ quầy đưa tới trước mắt để nhìn thử, bề ngoài những que xiên gai cứng này đúng là giống nhau như đúc, hình như không có khác biệt, anh ta xem một vòng rồi lắc đầu: “Xin lỗi, những cái que xiên gai cứng này đều giống nhau, tôi cũng không phân biệt được. Hơn nữa người bán hàng ở đây trên cơ bản đều dùng loại xiên gai cứng này.”
Chủ quầy làm cho hy vọng mới vừa dấy lên của Hứa Kinh Nam bị đả kích nặng nề. Vậy thì cũng có thể trong lúc hỗn loạn, có thể que xiên gai nướng của các quầy hàng gần đó đã bị lẫn lộn với que xiên của nhà Liễu Xương Thụ. Bởi vì tối hôm ấy, trước khi vụ án xảy ra, giá đồ nướng cũng đã từng bị đổ xuống đất, tình hình lúc đó rất phức tạp, có thể tồn tại khả năng này.
“Nhưng trước đó, tôi có buồn chán nên đã từng làm QR-code trên que xiên gai cứng. Khi đó rảnh rỗi không có việc gì làm, cũng sợ người khác cầm nhầm nên mới làm vậy, vẫn chưa phát huy tác dụng, nhưng hiện giờ có thể thử xem sao.” Chủ quầy lại mở miệng, nội dung lại làm cho Hứa Kinh Nam hưng phấn không thôi.
“Quá tốt, vậy thì phiền anh so nhanh một chút!”
Hứa Kinh Nam cầu khẩn ở trong lòng, lần này thật sự đã có đột phá rồi, anh bị tình hình lúc lên lúc xuống này làm cho lo lắng, chỉ mong đừng xuất hiện chuyện gì bất ngờ. Nếu như manh mối này lại bị phủ quyết thì tất cả khả năng lại ập đến một lần nữa.
Cuối cùng, chủ quầy đưa ra một kết luận quan trọng, trong số bảy que xiên gai cứng kia, có sáu que là của chủ quầy, một cái khác thì không phải. Sau khi so sánh, ông chủ thuận lợi chọn được que xiên gai cứng không phải của nhà mình ra ngoài. Từ bề ngoài đúng là không có gì khác so với sáu cái khác, nhưng vì có công nghệ cao nên anh ta có thể khẳng định, cái kia không cùng loại với các que khác.
Hơn nữa, trùng hợp chính là que xiên gai cứng bị chọn ra chính là hung khí giết chết Liễu Xương Thụ. Mà que xiên nướng bị biến dạng này bị rơi vào một góc kín, không bắn trúng người bị hại, không hề nghi ngờ, hiềm nghi mưu sát đột nhiên tăng lên.
Đối với Hứa Kinh Nam mà nói, cuối cùng công việc của anh cũng có tiến triển mang tính đột phá. Que xiên gai cứng ở hiện trường vụ án này đã được xác nhận không phải do chủ quầy chuẩn bị, là thứ bị thừa ra. Thế nên, cuối cùng thì cũng đã tìm được vật chứng trực tiếp đầu tiên trong chuỗi vụ án rồi!
Hứa Kinh Nam cầm nó trong tay mà tâm trạng kích động không thể diễn tả bằng lời. Qua nhiều ngày như vậy, vụ án vẫn rơi vào bế tắc, lần này đã thật sự nhìn thấy ánh rạng đông rồi.
Làm pháp y, Hứa Kinh Nam còn cẩn thận muốn xác nhận thêm một điều. Do đó anh đứng ở góc độ giá nướng, cầm que xiên gai cứng, quay về phòng thay đồ để làm thí nghiệm. Anh nhờ chủ quầy tìm một vài miếng thịt tươi chưa thái, đặt ở cửa phòng thay đồ, sau đó bản thân mình dùng sức ném que xiên gai cứng ném về phía miếng thịt, mình thì đứng ở chỗ giá nướng.
Làm thí nghiệm mấy lần, bởi vì khoảng cách quá xa, que xiên gai cứng mới đến cửa phòng thay đồ đã không còn lực mà rơi xuống đất. Mặc dù có thể đụng vào miếng thịt, nhưng đã hoàn toàn không có lực thể nên vừa đụng vào là bị bắn xuống đất, căn bản không thể xiên qua được.
Anh lại lo sức mình yếu nên đã mời ông chủ vốn khỏe mạnh, sức cũng lớn hơn nhiều để thử, thế nhưng cũng chỉ có thể làm cho que xiên gai cứng kia hơi đâm vào bì của miếng thịt, lại còn rất nông. Nếu như để bắn vào chỗ có xương thì lại càng không thể xuyên vào được. Phải biết là da trên cơ thể vô cùng co giãn, ở khoảng cách xa như vậy, nếu bị gai cứng đâm thủng thì hẳn là phải có lực tác động tương đương. Hiện giờ, nhìn kết quả sau khi thí nghiệm, ngay cả miếng thịt cũng không thể xuyên qua được thì sao có thể xuyên qua da thịt của thân hình người trưởng thành vừa cao, lại có lực cản mạnh hơn cơ chứ?
Nếu muốn thành công thì chỉ có một cách, chính là không dùng tới sức người, mà dùng dụng cụ giống như lò xò, cung hoặc nỏ để tăng tốc độ phóng ra, như vậy mới có hiệu quả mạnh, mới bắn chết được Liễu Xương Thụ.
Thế nên cuối cùng Hứa Kinh Nam quyết định gọi điện báo cho Lý Nhất Đình về phát hiện của mình.
Cuộc tranh luận trong chi nhánh của văn phòng thám tử Bắc Đình vẫn còn tiếp tục, Lý Nhất Đình nhận được báo cáo của Hứa Kinh Nam thì vẻ mặt trở nên nghiêm túc, đây cũng là chứng cứ đáng tin nhất mà ông có được cho tới bây giờ.
Lý Nhất Đình nói cho tất cả mọi người kết quả điều tra về que xiên gai cứng của Hứa Kinh Nam, mọi người đều rất ngạc nhiên. Cho tới bây giờ, toàn bộ vụ án đúng là một bố cục mưu sát vô cùng tỉ mỉ, thiết kế xảo diệu, ngay cả Thẩm Minh Nguyệt cũng không khỏi tin tưởng về sự thật ngay trước mắt này.
Nhưng điểm mấu chốt nhất chính là hung thủ. Liễu Tiểu Quyền vẫn có hiềm nghi, nhưng anh ta đã mất tích, đồng thời, từ tất cả các vật chứng, bao gồm cả que xiên gai cứng, đều không lấy được vân tay của anh ta. Thế nên về điểm này vẫn không thể nắm chắc như cũ.
Lý Nhất Đình sắp đặt: “Nếu vật chứng que xiên gai cứng đã được xác định thì chúng ta cần tập trung điều tra xung quanh phương diện này. Nhưng hiện giờ đã có bốn người chết, mà những người khác có quan hệ với lời tiên đoán vẫn có thể trở thành mục tiêu kế tiếp của hung thủ. Thế nên nhất định phải tăng mạnh bảo vệ cho bọn họ. Minh Nguyệt, Tử Thần, hai người bảo vệ Liễu Nhứ Nhi và Viên Huệ Nga, còn Quý Trác và Quý Tinh vẫn do tôi phụ trách là chủ yếu. Mặt khác, tôi sẽ thông báo cho cảnh sát, phái người giúp chúng ta giám thị, hiện giờ phải thực hiện quản lý và bảo vệ cả 24 giờ đối với toàn bộ nhà họ Liễu và nhà họ Quý! Mặt khác, phải đẩy mạnh việc điều tra, tìm kiếm Liễu Tiểu Quyền và Dạ Ca, bất kể bọn họ có phải là hung thủ hay không, đều phải nhanh chóng tìm ra bọn họ!”
Mọi người không ai có ý kiến khác, lập tức chia nhau ra chấp hành.