Rên khẽ một tiếng, Bối Lạc xoay người đi vào bồn tắm.
Ba ngày trôi qua, thân thể cô vẫn còn có chút đau, dù sao cũng là lần đầu của cô, Hương Vũ lại quá mức mạnh bạo. Cô biết Hương Vũ đã ôn nhu rất nhiều, nhưng ba ngón tay vẫn làm hạ thể cô căng đến rất đau, còn sưng đỏ lên.
Bối Lạc cũng không biết làm sao, những ngày qua trong đầu cô đều là hình ảnh ngày hôm ấy cô cùng Hương Vũ ở trên sofa làm tình.
Kỳ thật, cô vốn muốn cự tuyệt Hương Vũ, nhưng trong lòng lại tồn tại một ham muốn khó kiểm soát với nữ nhân đó.
Nó vốn dĩ đã tồn tại từ rất lâu, nhưng cô luôn tự lừa mình dối người đè ép cảm giác đó xuống.
Nhưng cô không nghĩ rằng, sau khi trao thân cho Hương Vũ, cứ mỗi khi cởi quần áo, cô lại nghĩ đến những hình ảnh kích tình ấy, nhớ đến lại rung động, lại… có chút thèm khát.
Ngồi xuống bồn tắm, Bối Lạc không tự giác một lần nữa nắm một bên ngực của mình.
Tay nhỏ mảnh khảnh vuốt ve bầu ngực căng mọng, một tay khác không tự giác đặt ở dưới miệng *** *****.
Nhẹ nhàng đẩy ra hai cánh hoa non nớt, Bối Lạc dễ dàng tìm tới hoa hạch mẫn cảm. Do dự một chút, ngón trỏ vẫn là nhịn không được ở mặt trên chạm nhẹ một cái.
“A…”
Âm thanh khe khẽ thoát ra từ khoé môi đã trở nên có chút loạn.
Bối Lạc cắn môi, nhắm mắt lại.
Tay trái đè nhẹ lên hoa hạch, chậm rãi dùng ngón tay xoa xoa hoạt động, tay phải dính nước ấm đang xả xuống bông tắm, cũng nhẹ nhàng xoa nắn đầu nhũ hoa.
“Ưm… Thật thoải mái!”
Cảm giác tê dại càng ngày càng đánh úp tới, ham muốn cũng càng ngày càng nhiều.
Hai tay cùng lúc cùng hoạt động, động tác cũng càng lúc càng nhanh.
Tự an ủi, sau khi Hương Vũ rời đi cô cũng đã từng, nhưng những lúc như vậy lại không phóng đãng như thế này.
Hương Vũ phá thân cô, bản thân Bối Lạc cũng hiểu rõ rất nhiều sự tình mà trước kia bản thân cô không rõ.
Thân thể một khi mẫn cảm lên, loại cảm giác hư không này cũng sẽ càng lúc càng lớn, việc xoa điểm mẫn cảm kia sẽ không thể đem tới cảm giác sung sướng bằng cảm giác những ngón tay hay chiếc lưỡi ra ra vào vào bên trong cô, thân thể càng lúc càng cảm thấy trống rỗng, Bối Lạc thử cắm vào *** ***** của chính mình ngón tay giữa.
“Ưm…”
Theo tiếng rên rỉ, *** **** từ *** ***** trào ra, cho dù là ngâm mình ở trong nước, tay cô vẫn cảm nhận được chất lỏng trơn ướt đó.
Bối Lạc cắn môi, ngón tay giữa dùng sức cắm vào sâu bên trong.
“A!”
Thân thể cô giật mình, ngón tay bị mút vào, bên trong khe hẹp ấm nóng lại ẩm ướt, cuốn lấy ngón tay cô thật chặt chẽ.
Lúc tay Hương Vũ ở trong cô ra vào kịch liệt, cũng có cảm giác tiêu hồn như vậy sao?
Bối Lạc hít sâu một hơi, chậm rãi rút ngón giữa từ bên trong ra.
Đầu ngón tay của cô thon dài ướt đẫm nước, trơn bóng lại rất mềm, thế nhưng cảm giác khi chạm vào lại không giống như khi Hương Vũ chạm vào cô.
Khi nữ nhân ấy ‘làm’ cô kịch liệt như vậy, cô chính là đã cao trào sung sướng đến tột đỉnh.
Cho dù là ba ngón tay ở bên trong cũng cảm thấy rất thoải mái, nhưng hiện giờ cô chỉ cho vào một ngón tay, thế mà lại chỉ có chút cảm giác rất nhỏ, không điên cuồng ham muốn như lúc ấy.
Tưởng tượng đến những ngón tay Hương Vũ dùng sức nhét vào trong **** ***** của mình, Bối Lạc cắn môi, thân thể không tự chủ được liền nóng lên.
Ngón giữa lại không tự giác cắm vào trong, trong đầu nhớ đến lúc Hương Vũ ‘làm’ cô đến cao trào, Bối Lạc chậm rãi thọc vào rút ra bên trong huyệt nhỏ của chính mình.
“Ah… ah…”
Một lúc sau, bên trong huyệt nhỏ đã trơn trượt ướt đẫm dâm thuỷ, một ngón tay cảm giác đã không đủ, Bối Lạc liền đem một ngón tay nữa cắm vào.
“Ân…”
Sau khi bỏ thêm một ngón tay, bên trong khe hẹp chật chội cũng có chút sung sướng thoải mái, nhưng cảm giác vẫn không đủ.
Cô muốn Hương Vũ, muốn Hương Vũ dùng lực mạnh mẽ đâm vào trong cô đến cao trào.
Cô — là muốn Hương Vũ.
Thân thể càng ngày càng khó chịu, tay Bối Lạc dùng tốc độ càng lúc càng nhanh.
“Ah… Hương Vũ.. ah.. Vũ.. Ah..”
Nữ nhân nằm ngả người vào bồn tắm, một bên dùng sức xoa nắn đầu nhũ hoa đang ***** ****, một bên đem hai ngón tay thon dài của chính mình nhét vào huyệt nhỏ tràn đầy *** ****, không ngừng thọc vào rút ra.
“A… Hương Vũ ah.. cậu… mau chút.. ah…”
Tình dục lấp đầy mọi suy nghĩ trong đầu Bối Lạc, mọi thứ đều trắng xóa hư không.
Chỉ còn những hình ảnh lúc Hương Vũ không ngừng dùng ba ngón tay ra ra vào vào bên trong cô.
Bối Lạc dùng tay chính mình đâm sâu vào trong hạ thể. Càng nghĩ đến Hương Vũ, dâm thuỷ lại càng tuôn ra mãnh liệt, cô ướt đến lầy lội, thật sự muốn Hương Vũ đến phát điên.
“Ah.. Hương Vũ, nhanh lên, tớ muốn…”
Ở trong cơn mê tình, khuôn mặt Bối Lạc ửng hồng, cắn nhẹ môi dưới, thở gấp đứt quãng.
Trong tầm mắt hiện lên thân ảnh của nữ nhân thanh thuần kia, Bối Lạc cho rằng mắt mình xuất hiện ảo giác.
Hương Vũ…
“Em…”
Ngữ khí vẫn còn có chút không rõ ràng, nữ nhân say đến mờ mịt tựa một tay lên cánh cửa phòng tắm, hai mắt mở lớn nhìn cô đang khoả thân tự an ủi chính mình ở trong bồn tắm ngập nước.
Nước ấm tạo một màng hơi nước mông lung, hai ngón tay ở bên trong cơ thể không tiếng động dừng lại động tác.
Bối Lạc ngẩn người.
Mẹ kiếp! Ông trời có thể bớt trêu đùa cô được không?
Tại sao mỗi lần ‘hành sự’ đều bị nữ nhân này bắt gặp thế?
Bối Lạc mở to mắt nhìn theo hướng cửa phòng tắm, bắt đầu đem hai ngón tay bên trong hạ thể rút ra, một chút nước dính trên đầu ngón tay hồng nhuận, cô nhìn Hương Vũ, khuôn mặt đỏ còn hơn người say rượu đối diện, ấp úng ngượng ngùng:
“Cái kia.. ah… Cậu tỉnh.. tỉnh rồi hả?”
Hương Vũ thở phì phò, một tay đưa lên ngực cố đè nén cảm xúc kích động vì hình ảnh điên loạn vừa nhìn thấy, không nói nên lời.
Bối Lạc hạ tầm mắt, phát hiện cô không một mảnh vải trên người, hốt hoảng vươn tay ra muốn lấy chiếc khăn, nhưng tay còn chưa kịp chạm tới, một bàn tay thon thả đã đưa ra ngăn chặn lại hành động của cô.
Hương Vũ rất bình thản buông một câu:
“Em tiếp tục đi.”
Bối Lạc sửng sốt, hai mắt mở to, khuôn mặt ngay tức khắc hồng rực tưởng chừng nhỏ ra máu.
Hương Vũ vẫn nhìn cô chằm chằm, giọng hơi khàn, cực kỳ gợi cảm:
“Em sắp tới rồi còn gì. Tiếp tục đi.” Hương Vũ lảo đảo bước tới, ghé sát môi vào tai Bối Lạc: “Tôi muốn xem.”
Giọng nói êm ái lại ngọt ngào như mật rót vào tai, hơi men rượu còn chưa tan đi, ngay lập tức khiến lòng Bối Lạc trở nên say đến bí tỉ.
Vội vàng lắc mạnh đầu, Bối Lạc túng quẫn đến cùng cực, giọng cũng trở nên không còn rõ ràng nữa:
“Chuyện lúc nãy… cái đó..”
Lời còn chưa nói hết, Hương Vũ đã bước tới trước mặt Bối Lạc, khom người xuống, chậm rãi đưa tay ra nắm lấy hai ngón tay vừa ra ra vào vào trong hạ thể Bối Lạc.
Bối Lạc giật mình, khuôn mặt đỏ rực, còn chưa kịp phản kháng, tay Hương Vũ đã đưa xuống, điều khiển hai ngón tay của cô chạm vào hoa hạch mẫn cảm mà ma sát liên tục.
“Em gọi tên tôi. Không phải sao?” Giọng Hương Vũ rất tà khí, vô cùng mê hoặc, ở bên tai Bối Lạc thả từng hơi thở ấm nóng xen lẫn hương rượu nhàn nhạt, vô cùng rung động lòng người.
Xúc cảm nóng bỏng từ bàn tay Hương Vũ truyền tới những ngón tay của cô. Bối Lạc vốn dĩ đang gần tới cao trào, nhìn hành động khuyến khích đó của Hương Vũ, cô cắn nhẹ môi, cả thân thể cứng đờ.
Hương Vũ thấp giọng cười một tiếng, thanh âm trong trẻo nhưng rất thấp, thấp đến không thể nào thấp hơn.
Một tay khác của Hương Vũ đưa lên, nắm lấy tay Bối Lạc đặt lên bầu ngực trần trắng nõn, điều khiển tay Bối Lạc dùng sức tự xoa lấy bầu ngực của chính mình, vẫn không quên giúp Bối Lạc điều chỉnh tốc độ cọ xát hoa hạch ở dưới hạ thân, mỗi một lúc lại không ngừng nhanh hơn.
“Ah…” Bối Lạc rên khẽ.
Lúc tay Hương Vũ rời đi, cũng là lúc Bối Lạc ngồi trong bồn tắm tự an ủi, không coi ai ra gì.
Bối Lạc không biết người đang đứng bên cạnh có nhìn mình hay không?
Cũng không biết một kẻ đang say đến mơ hồ như Hương Vũ có nghe được những âm thanh dâm đãng bản thân cô phát ra hay không?
Cô chỉ biết lúc này, nghĩ đến Hương Vũ, và cô muốn.
“Ah.. ah…”
“A…”
“Gọi tên tôi.” Hương Vũ trầm giọng ra lệnh.
“Ah…”
“Ahh… Hương.. Hương Vũ…”
“Ngoan!” Nữ nhân đối diện cười khẽ, tựa hồ vô cùng hài lòng.
Theo một tiếng rên rỉ cuối cùng, Bối Lạc ngồi ở bên trong bồn tắm, hai chân dựng thẳng, mười ngón chân khép cong lại, sau đó lại là một tràng tiếng rên rỉ kiều mị, cuối cùng đã đạt tới cao trào.
Ngón tay rút ra từ trong *** ***** kéo ra một sợi chỉ bạc, sau đó Bối Lạc đặt hai ngón tay ấy lên môi, nhét vào trong miệng, mút một cái.
Hương Vũ nhìn thấy, cũng đưa tay ra nắm lấy cổ tay Bối Lạc, kéo lấy hai ngón tay ướt đẫm dịch lỏng trong suốt kia, há miệng ngậm lấy.
Khoang miệng ấm nóng bao bọc hai ngón tay Bối Lạc, chỉ nghe ‘chụt’ một tiếng, đầu lưỡi Hương Vũ cuốn lấy, liếm một đường ướt át rồi rời đi.
“Muốn tôi không?” Lời nói Bối Lạc nói ra mềm tựa như bông.
“Hửm?” Động tác nuốt nước miếng của Hương Vũ trở nên cứng đờ.
Bối Lạc dựa vào bồn tắm, ngẩng đầu lên, nhìn Hương Vũ đang nhìn mình, không nói gì.