Lâm Minh hít sâu, chậm rãi rút tay về. Lâm Minh ngước lên nhìn Thánh Mỹ, trong đôi mắt đen lấy của nàng phản chiếu hình bóng hắn.
Lâm Minh mở miệng nói:
– Nàng không định . . . Giải phong ấn sao?
Thánh Mỹ khẽ thở dài:
– Hài tử ra đời Hồn Đế sẽ biết ngay. Tuy ta xông phá ấn ký tinh thần Hồn Đế để lại trong người nhưng còn một năng lượng thuộc về Hồn Đế ẩn núp trong người ta, không cách nào khu trục nó. Năng lượng này còn thì Hồn Đế vẫn khống chế ta.
Thánh Mỹ nói tới đây trong ánh mắt lóe tia buồn bã.
Thánh Mỹ có được thực lực tương đương Chân Thần nhưng không bảo vệ được con của mình.
Lâm Minh nói một câu làm tim Thánh Mỹ đau nhói:
– Nàng có thể đưa hài tử cho ta.
Đưa con cho Lâm Minh?
Lâm Minh là phụ thân ruột của đứa bé, giao con cho hắn sẽ được chăm sóc rất tốt.
Nhưng nghĩ đến giao ra ký thác sinh mệnh của mình là Thánh Mỹ vô vàn lưu luyến, đau lòng không tha.
Giao con cho Lâm Minh nhưng Hồn Đế vẫn sẽ biết, nàng sẽ một mình hứng chịu lửa giận từ Hồn Đế.
Thánh Mỹ rất rõ ràng nàng là quân cờ của Hồn Đế, tuy hiện tại đã lờ mờ đoán ra ván cờ nhưng không biết mỗi bước đi của Hồn Đế thế nào. Thánh Mỹ là quân cờ nếu không thể thoát khỏi số mệnh, chờ đợi nàng có lẽ là kết cuộc vô cùng thê thảm.
Nhưng mà . . .
Nàng không có tuyển chọn.
Nàng rất rõ ràng con của nàng đi theo Lâm Minh mới có đường sống.
Lâm Minh là người duy nhất có hy vọng đấu tranh với Hồn Đế trong vũ trụ này, dù hy vọng đó vô cùng xa vời.
Thánh Mỹ cắn răng, hai tay vuốt nhẹ bụng mình lẩm bẩm như mớ ngủ trong đêm dài:
– Hài tử của ta, mẫu thân sẽ không phong ấn ngươi nữa, mẫu thân sẽ cho ngươi sinh ra . . .
Hai tay Thánh Mỹ vuốt nhẹ như đánh đán, mười ngón gõ có tiết tấu. Từng đợt phù văn sáng lên trên bụng Thánh Mỹ, như ánh sao lấp lóe.
Phong ấn chậm rãi bị mở ra.
Từng tầng lại từng tầng.
Phong ấn hoàn toàn bị giải, bụng Thánh Mỹ phát ra ánh sáng nhạt mông lung.
Ánh sáng nhạt như một đám đom đóm tụ lại trong hang động bí cảnh hắc ám.
Bị ánh sáng nhạt bao phủ, trong mắt Thánh Mỹ nổi lên hơi nước.
Tiếp theo khí sinh mệnh như mưa xuân hè sang, chồi non mềm trong đất mới trưởng thành, chậm rãi nhẹ nhàng tràn ra.
Nó ngủ say mấy ngàn năm tỉnh dậy, phát ra hơi thở khiến người yêu thương, khiến người cảm động.
Nó là sinh mệnh mới, nó là bắt đầu, nó là hy vọng.
Nó là con của Thánh Mỹ, cũng là con của Lâm Minh.
Giây phút đó Thánh Mỹ cảm nhận rõ ràng sinh mệnh nhỏ trong bụng nàng dường như vì tránh thoát khỏi phong ấn mấy ngàn năm mà truyền tâm tìngh vô cùng sung sướng, non nớt hướng nàng.
Dường như sinh mệnh nhỏ duỗi người lỡ đá một cái vào nàng.
Thánh Mỹ cảm nhận bụng bị đá nhẹ, xúc giác ngứa, tim nàng run rẩy sau đó ước mắt rơi ra.
– Nó . . . Nó nhúc nhích . . .
Thánh Mỹ che miệng, thanh âm lầu bầu không nghe rõ. Đây là cảm giác của mẫu thân, tự mình cảm nhận mỗi lần đứa con trưởng thành. Cảm giác trong thân thể mình dựng dục ra sinh mệnh mới, vui sướng nhìn nó dần trưởng thành không phải ngôn ngữ có thể hình dung.
Thánh Mỹ nhắm mắt lại, rèm mi run run:
– Con của ta sắp ra đời!
Giờ phút này, Thánh Mỹ đột nhiên cảm thấy mọi thứ không còn quan trọng.
Thánh Mỹ chỉ muốn ở lại đây yên lặng chờ con mình sinh ra.
Con của nàng, hình như là . . . Một bé gái, nó sẽ giống nàng sao?
Sau khi giải phong ấn Thánh Mỹ trút hết tinh lực vào đứa trẻ.
Trong bí cảnh hang động này có nguyên khí thiên địa, lực lượng Ma Thần tinh thuần. Mỗi ngày Thánh Mỹ tĩnh tọa nhưng nàng hấp thu nguyên khí thiên địa không phải cho chính mình tu luyện, sau khi luyện hóa thì nuôi đứa bé trưởng thành.
Có lẽ bởi vì bị phong ấn quá lâu, một khi phong ấn giải sinh mệnh nhỏ bắt đầu điên cuồng trưởng thành. Thánh Mỹ thu nạp nguyên khí bị nó hấp thu hết không chừa một giọt.
Tốc độ trưởng thành thế này có thể hình dung bằng từ khủng bố.
Thánh Mỹ, Lâm Minh ở trong hang động đã hơn nửa năm.
Bụng Thánh Mỹ hơi nhô ra, mỗi ngày nàng cảm nhận đứa bé trưởng thành, vô hình mặt cứ cười mỉm chi suốt.