– Hả?
Lâm Minh ngạc nhiên, có vẻ Thánh Mỹ ẩn ý khác.
Minh là Hồn Đế, tức là chúa tể Hồn tộc hiện tại là một Thâm Uyên Ác Ma.
Hồn tộc hầu như là chủng tộc lớn nhất Tam Thập Tam Thiên hiện nay, chủng tộc như vậy lại dưới sự khống chế của một Thâm Uyên Ác Ma.
Nghĩ đến đây sống lưng Lâm Minh lẽo.
Lâm Minh hít sâu, nhìn Thánh Mỹ:
– Đây . . . Rốt cuộc là sao?
Thánh Mỹ nói:
– Chắc ngươi cũng biết Tam Thập Tam Thiên, trăm ức năm trước từng bùng nổ một trận đại chiến? Rận chiến ấ, đánh tàn phế mười mấyvũ trụ, cơ hồ khiến toàn bộ thái cổ chư tộc Tam Thập Tam Thiên hủy diệt.
Lâm Minh gật đầu nói:
– Tiếp theo?
– Ngày xưa chủ nhân Tu La lộ dẫn dắt thái cổ chư tộc Tam Thập Tam Thiên đón đánh Thâm Uyên Ác Ma, kịch chiến với sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng. Trong quá trình đại chiến thái cổ chư tộc phong ấn Hắc Ám Thâm Uyên, chiêu này giải quyết tận gốc, trực tiếp chặt đứt đường lui của Thâm Uyên Ác Ma. Lúc này Tam Thập Tam Thiên còn có rất nhiều Thâm Uyên Ác Ma, trong đó bao gồm Ác Ma đẳng cấp đồ đằng! Đám Thâm Uyên Ác Ma không ngờ sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên có năng lực phong ấn Hắc Ám Thâm Uyên.
– Không có chi viện, không có bổ cấp, Thâm Uyên Ác Ma tử chiến đến cùng, dần bị chiến thuật biển người của thái cổ chư tộc nghiền nát. Có thể nói phong ấn Hắc Ám Thâm Uyên là bước ngaược địa chiến. Nếu Hắc Ám Thâm Uyên không bị phong ấn, Thâm Uyên Ác Ma tạm nghỉ ngơi lấy lại sức là có thể ngóc đầu trở lại, liên miên bất tận tràn vào Tam Thập Tam Thiên, hủy diệt Tam Thập Tam Thiên.
Thánh Mỹ nói tới chỗ này, Lâm Minh gật đầu, hắn thừa nhận nàng nói đúng.
Dù là trăm ức năm trước hay hiện tại thì Tam Thập Tam Thiên không đánh lại Hắc Ám Thâm Uyên.
Dù sao Thâm Uyên Ác Ma là sinh mệnh để lại từ kỷ nguyên vũ trụ thượng cổ, bọn họ tích lũy văn minh võ đạo tính bằng đơn vị trăm ức năm. Sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên hiện tại không thể so sánh được. Thâm Uyên Ác Ma trải qua nghịch thiên sửa mệnh thật sự, trong tình huống thiên đạo muốn hủy diệt bọn họ dựa vào sức mạnh bản thân cưỡng ép kéo dài chủng tộc đáng sợ.
– Thâm Uyên Ác Ma tử chiến đến cùng tuy rằng thất bại, bị thái cổ chư tộc bao vây tiễu trừ gần như tử tuyệt, nhưng có Ác Ma đẳng cấp đồ đằng sống tiếp. Bọn họ ẩn vào thời không vặn vẹo ngủ say, lúc ấy chủ nhân Tu La lộ đã mất tích.
– Ta không rõ cụ thể trăm ức năm trước xảy ra chuyện gì, có mấy Ác Ma đẳng cấp đồ đằng sống sót lúc bấy giờ. Ta chỉ biết sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng đến vài chục ức năm trước chỉ có Minh và Hoang.
– Ác Ma đẳng cấp đồ đằng hiện tại có phải là những Ác Ma đẳng cấp đồ đằng trăm ức năm trước không thì ta cũng không thể khẳng định . . .
Thánh Mỹ đột nhiên nói câu này làm tim Lâm Minh rớt cái bịch:
– Là sao?
Thánh Mỹ lắc đầu:
– Không biết, trong đó sự việc rất phức tạp, ta biết có han. Ta thậm chí không rõ ràng Hồn Đế, ta không biết tên của hắn, chỉ biết hắn rất đáng sợ!
– Thật ra Hồn Đế xuất hiện với khuôn mặt thiếu niên giàn nua vì mấy ức năm trước đoạt xá Hồn Đế thật sự của Hồn tộc Tam Thập Tam Thiên.
– Cái gì?!
Lâm Minh giật mình kêu lên:
– Hồn Đế thật sự của Hồn tộc . . . Bị Hồn Đế giả hiện tại đoạt xá . . . Vậy chẳng phải Hồn tộc . . .
Lâm Minh đột nhiên cảm giác thân thể lạnh lẽo. Có thể trở thành Hồn Đế Hồn tộc thì ít nhất là Chân Thần thượng vị, rất có thể là người nổi bật trong Chân Thần thượng vị.
Thế nhưng lặng lẽ bị Hồn Đế giả đoạt xá, đến bây giờ đám Chân Thần trong Hồn tộc chắc vẫn chưa phát hiện.
Hồn Đế hiện tại qua khủng khiếp.
Mấy ngàn năm qua Thánh tộc và nhân tộc đánh nhau trời sụp đất nứt, từ đầu đến cuối Hồn tộc lù lù không nhúc nhích.
Hồn tộc cho Lâm Minh cảm giác bí ẩn, kỳ dị, hắn vẫn không hiểu Hồn tộc muốn làm cái gì.
Hiện tại lực lượng nhân tộc vượt qua Thánh tộc dự đoán, chiến đấu rơi vào cục diện bế tắc, hai phe chém giết tổn thương rất nhiều nguyên khí.
Thánh tộc định ăn nhân tộc lớn mạnh bản thân, kết quả lại phát hiện chẳng những không thể ăn mất nhân tộc ngược lại mình tan vỡ.
Chiến tranh bên này rơi vào bế tắc, lực lượng nhân tộc và Thánh tộc tiêu hao phải chăng là điều Hồn Đế muốn thấy?