“Trương Thác, có phải anh đang cảm thấy tâm phiền ý loạn hay không?Có phải có một loại cảm xúc muốn hủy diệt tất cả nơi đây rồi không?” Trên mặt của Andre tràn ngập tươi cười: “Lúc này đây sẽ không có ai dám ngăn cản anh, muốn làm gì thì cứ làm, ha ha ha!”
Trương Thác hít một hơi thật sâu, sau đó cố áp chế lại cảm xúc của bản thân.
“Sao vậy, anh vẫn có thể nhịn được hay sao? Chúng tôi sẽ giúp anh cảm thấy tốt hơn” Andre và Mại Lạc cùng liếc nhìn nhau, hai người cùng nhau hướng đến chỗ của Trương Thác.
Cảm nhận được uy thế của hai người bọn họ, thanh kiếm màu tím ở trong tay của Trương Thác có ánh sáng tăng vọt lên, sau đó một kiếm chém ra.
Trương Thác chém một kiếm ra mang theo ánh sáng màu tím, sức mạnh của thanh kiếm tăng vọt bay thẳng đến chỗ của hai người Ander.
Hai người Andre cũng không có ý muốn cứng đối cứng với Trương Thác, ngay khi vết chém này xuất hiện thì hai người họ lập tức né đi, chỉ thanh tia sáng tím kia chém thẳng đến bên trong thành, sau đó nhẹ nhàng mà chặt đứt một cái xích.
Ngay khi chiếc xích này bị chém đi thì Trương Thác đột nhiên cảm thấy trong lòng mình thư thái dễ chịu hơn, loại cảm giác này khiến cho anh không nhịn được mà muốn chém đứt nhiều cái xích khác.
Hiện tại đã là tám giờ tối.
Đô Thành, bên trong một quán mì Triệu Chính Khải bưng một bát mì lên, ngồi ở một chị cửa sổ, mỗi lần ăn một miếng mì thì anh ta lại ngẩng đầu lên nhìn ra chiếc xe của mình ở ngoài cửa sổ, ánh mắt đó giống như là đang nhìn người yêu của mình.
Chiếc điện thoại được Triệu Chính Khải đặt trên bàn đột nhiên vang lên, anh ta nhận được một tin tức đã được mã hóa, khi Triệu Chính Khải nhìn qua tin tức này thì lập tức đứng dậy, còn nửa bát mì anh ta cũng không ăn nốt, mà vội vàng chạy ra khỏi quán mì, anh ta cũng không lên xe của mình đi mà dùng hai chân chạy vội đi.
Hơn mười phút sau Triệu Chính Khải xuất hiện ở một căn cứ dưới lòng đất.
“Đại ca, anh đã đến rồi” Xuất hiện ở trước mặt của Triệu Chính Khải chính là người bác sĩ già đã cứu Trương Thác trong trận chiến đầu tiên ở lăng vương sau khi bị thương nặng.
“Đến cùng là tình huống hiện tại như thế nào?” Triệu Chính Khải cau mày, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.