Khi mọi người đang hết đường xoay sở thì phía trước có tiếng gầm thét vang lên, ngàn vạn sóng gió dâng trào, cuốn theo sát khí hoành hành khắp đất trời khiến mặt nước đông thành băng.
Sát khí mạnh quá!
Diệp Thành và những người khác đột nhiên dừng lại, kinh hãi nhìn phía trước.
Phụt!
Trong tích tắc, người mặc áo bào tím chạy phía trước bay ngược ra xa, cánh tay bị chặt đứt, liên tục hộc máu.
Rầm! Rầm! Rầm!
Hư thiên rung chuyển, chậm rãi mà nhịp nhàng, lắng nghe kỹ mới nhận ra âm thanh đó là tiếng bước chân người đi lại, vì thân hình nặng như núi nên mới khiến hư thiên phát ra từng tiếng động lớn như thế.
Thoáng chốc, một bóng người mơ hồ đập vào mắt mọi người, nhưng cũng chỉ là một bóng dáng mơ hồ.
Thần Huyền Phong!
Nhóm Diệp Thành ngây người rồi mới biết người đánh trọng thương người áo tím là Thần Vương Thần Huyền Phong, điều này khiến họ rất bất ngờ.
Lại là ngươi!
Người áo bào tím nghiến răng nhìn Thần Huyền Phong, nghe ý trong lời nói thì hắn ta từng gặp Thần Huyền Phong, hơn nữa còn có khúc mắc không nhỏ với ông ấy, điều này khiến nhóm Diệp Thành càng thêm mờ mịt khó hiểu.
Keng!
Tiếng kiếm rung vang lên, Thần Huyền Phong đột nhiên biến mất.
Người mặc áo tím biến sắc, lập tức di chuyển nhưng sống lưng vẫn bị Thần Huyền Phong dùng một kiếm chém thật sâu, Phi Lôi Thần Quyết trong tay Thần Vương mới là bá đạo vô song thật sự.
Nhưng dường như người áo tím cũng biết sự bá đạo của thần thông này nên né được tuyệt sát của Thần Vương, chỉ riêng điều này đã khiến nhóm Diệp Thành giật mình kinh hãi.