Đệ tử ra ngoài trở về phải đăng ký nếu không tông môn vô duyên vô cớ nhiều ra một người thì còn thể thống gì? Chính là quản lý thất trách nghiêm trọng.
Đã trở thành đệ tử hạch tâm, ra vào tông môn thì không cần đăng ký tại nhân sự đường, đệ tử hạch tâm được trưởng lão thu làm thân truyền đệ tử, xuất ngoại chỉ cần báo cho sư phụ.
Huyền Thiên tại nội môn Thiên Kiếm Tông đã triệt để là nhân vật phong vân, vừa tiến vào nhân sự đường liền đưa tới náo động.
Có người nhỏ giọng nghị luận lên.
– Nhìn kìa, Huyền Thiên sư huynh trở lại rồi.
– Trời ạ, hắn mới đi ra ngoài hơn nửa tháng, tu vi lại tăng một cảnh giới, bước vào Tiên Thiên Cảnh nhị trọng rồi?
– Nữ hài bên cạnh hắn là ai? Trước kia từ chưa thấy qua, như thế nào cùng hắn đồng thời trở về tông môn?
– Ta cũng không biết, có Tiên Thiên Cảnh tam trọng tu vi mà, bổn tông không có người sư tỷ như vậy, chẳng lẽ không phải đệ tử của bổn tông?
…
Huyền Thiên vừa tiến đến, không ít đệ tử đều nhường ra con đường cho hắn hắn mang theo Long Tử Nghiên đi thẳng tới một vị chấp sự nhân sự đường nói:
– Huyền Thiên mang thân thuộc biểu muội Tử nhi.
Huyền Thiên mặc dù không có cố ý nói chuyện lớn tiếng, nhưng đệ tử phụ cận đều nghe thấy rõ ràng, bộ dạng bừng tỉnh: Thì ra là biểu muội của Huyền Thiên sư huynh?
Lập tức, trên mặt mọi người đều lộ ra khiếp sợ, tất cả đều thầm nghĩ: Tốc độ tu luyện của Hoàng sư huynh đã rất nhanh, biểu muội hắn nhìn còn nhỏ hơn hắn, nhưng mà tu vi lại vẫn cao hơn ra một cảnh giới. Trời ạ! Chẳng lẽ còn muốn yêu nghiệt hơn Huyền Thiên sư huynh?
Không ít đệ tử còn muốn làm quen Long Tử Nghiên kéo gần khoảng cách với Huyền Thiên, nhưng mà nghĩ đến nhìn Long Tử Nghiên, nguyên một đám lộ ra vẻ mặt sợ hãi, ý niệm là quen không còn sót lại.
Chấp sự nhớ kỹ, gật nhẹ đầu, nói:
– Có thể.
Huyền Thiên đang muốn ly khai, trong lúc đó, nhớ ra cái gì đó, hỏi:
– Phiền tra giúp ta một chút, Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu hai vị sư đệ, cùng Cố Thiên Nhu sư muội trở về lúc nào?
Cùng ba người Phong Bất Chí tách ra, đã nửa tháng rồi, đám người tuy rằng đã rơi vào trong tay Lăng Vân Tông đệ tử Lăng Lạc Phong cùng Diêm Quan Tây, nhưng mà Huyền Thiên đào thoát, đám người cũng không có lá gan lớn như vậy, trừ phi đám người không muốn sống nữa.
Chấp sự kiểm tra vài trang, hỏi:
– Lúc nào đi ra ngoài ?
Huyền Thiên nói:
– Hai mươi ngày trước!
Lúc này, bên cạnh có một đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng nói:
– Huyền Thiên sư huynh, Phong sư huynh ta có quen biết, ta chưa thấy hắn trở lại.
Còn chưa có trở lại?
Đại não Huyền Thiên ” ông ” chấn động, hoàn toàn không thể tin được, đám người Lăng Lạc Phong sẽ có gan lớn như vậy. Dưới tình huống Huyền Thiên đào thoát gây bất lợi cho ba người Phong Bất Chí.
Huyền Thiên hỏi:
– Vị sư đệ này, ngươi có thể xác định, Phong sư đệ thật đúng không có trở về?
Đệ tử kia thấy sắc mặt ngưng trọng của Huyền Thiên và một cỗ khí thế tán phát ra thì không khỏi khẩn trương nói:
– Huyền Thiên sư huynh, ta. . . Ta không xác định, chỉ là không có chứng kiến mà thôi.
Nói xong câu đó, sau lưng đệ tử toát ra một cỗ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ: Hoàng sư huynh không làm gì mình, tại sao lại cảm giác được có sát khí nhỉ? Thật đáng sợ!
Hoàn toàn chính xác có sát khí.
Huyền Thiên giờ phút này, trong lòng rất là phẫn nộ.
Nếu như đám người Lăng Lạc Phong, Diêm Quan Tây thật sự ra tay với ba người Phong Bất Chí, Huyền Thiên nhất định lấy tánh mạng của bọn chúng. Cho dù Huyền Thiên không lấy, Thiên Kiếm Tông cũng sẽ lấy.
Chấp sự kiểm tra không ít ghi chép đăng ký lại cùng với chấp sự đăng ký khác hỏi thăm một phen rồi nói:
– Huyền Thiên, ba người bọn họ, hoàn toàn chính xác còn chưa có trở lại.
Hô – – !
Một cỗ khí thế vô hình từ trong cơ thể Huyền Thiên kích xạ mà ra.