Vậy mà không có việc gì xảy ra? Miêu Nghị và Ngọc Sát theo bản năng nhìn nhau.
Hai người đồng loạt thở phào, ai ngờ phía sau bọn họ lại truyền đến tiếng cười khanh khách của thiếu nữ, hai người vừa quay đầu nhìn lại, đã thấy đám thiếu nữ đi ra từ băng bích, nhìn dung mạo đã biết chính là đám người lúc này, lại tiếp tục đi đến băng bích đối diện. Nhưng bọn họ vẫn không đụng đến hai người Miêu Nghị.
Sau khi nghe thấy tiếng cười đã đi xa, hai người nhìn nhau. Ngọc Sát lập tức mang Miêu Nghị rời khỏi đây, ai ngờ tiếng cười đó lại đến gần.
Lần này hai người nhìn sang bên phải, lại thấy đám thiếu nữ đó vừa cười vừa nói đi ra từ phía đối diện với bọn hắn, lại giống như trước làm như không thấy hai người, chuẩn bị đụng phải bọn họ.
Tay Ngọc Sát đang khoác lên vai Miêu Nghị bỗng nhúc nhích, mang theo Miêu Nghị trượt ra khỏi đó, tránh được đám thiếu nữ kia.
Bọn họ vẫn không có ác ý, một lần nữa tiến vào băng bích đối diện. Ngọc Sát không kiên nhẫn nổi nữa, nhanh chóng đưa Miêu Nghị rời đi, xuyên qua từng nơi khúc khuỷu trong băng cốc.
Thế nhưng lần này, tiếng cười của đám thiếu nữ đó giống như âm hồn không tan, mặc kệ bọn hắn đi đến đâu, tiếng cười vẫn truyền từ trong băng bích đến, như bóng với hình, tựa như luôn ở bên cạnh bọn họ.
Cảm giác bị người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay này khiến người ta không quá dễ chịu.
Miêu Nghị vẫn cảm thấy không tồi, hi vọng có thể xảy ra vài chuyện, nếu không sẽ khó mà thoát khỏi Ngọc Sát. Trong lòng hắn biết rõ, cho dù Tinh Hỏa Quyết của hắn có thể khắc chế tà linh, nhưng vì bản thân chệch lệch quá xa so với Ngọc Sát, thực chất không phải là đối thủ của Ngọc Sát. Chỉ khi có việc gì xảy ra, hắn mới có thể thoát khỏi đối phương, nếu không một khi thuận lợi đi vào Phượng Sào, khó mà cam đoan được Ngọc Sát còn giữ một tên không còn giá trị lợi dụng như hắn lại không.
Quan trọng là…, trường hợp tu vi đám băng linh kia cao hơn Ngọc Sát hiếm khi xảy ra, hơn nữa công pháp hắn tu luyện cũng có tác dụng khắc chế băng linh, sau khi cân nhắc hai bên, đối phó với băng linh hắn vẫn có chỗ nắm chắc. Còn đối phó với Ngọc Sát thì không hẳn như vậy, thế nên hắn chỉ hy vọng có thể gặp chuyện không may.
Nhưng muốn lựa chọn cụ thể ra sao thì phải nhìn xem cuộc giao chiến giữa Ngọc Sát và băng linh mới quyết định được. Nếu thực lực đám băng linh này quá cao thì thôi vậy. Dù sao thì ít nhất hiện tại Ngọc Sát không làm gì hắn.
Vấn đề lớn nhất lúc này là, Ngọc Sát luôn túm hắn trong tay. Điều đó khiến hắn khá bất lực, khoảng cách gần như thế, đối với một cao thủ như Ngọc Sát thì chỉ cần búng một ngón tay cũng đủ để diệt hắn, thực chất không thể trốn được.
Lúc này hắn tiến vào trạng thái khẩn cấp cần nghĩ ra biện pháp ứng phó, ánh mắt thỉnh thoảng lập lòe nhìn tới nhìn lui, hắn muốn nhanh chóng nghĩ cách mượn cơ hội chạy thoát một khi đã tiên vào Phượng Sào, lúc đó thực sự quá nguy hiểm, lúc nào cũng có thể bị Ngọc Sát tiêu diệt, còn bản thân hắn không thể chống trả được.
Giờ đây, sát khí trên người Ngọc Sát dần ẩ, hiện, một số băng linh ở đằng kia bắt đầu lộ ra sự xao động, lúc này Ngọc Sát càng xác thực việc xảy ra không phải không có nguyên do, mục đích đám băng linh kia bất thiện, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, trốn tránh cũng không được.
Vì vậy, bàn tay ấn trên người Miêu Nghị, cả hai đêu dừng lại lần nữa.
Quả nhiên, đám thiêu nữa kia đi, ra khỏi băng bích, lần này đã trông thấy bọn họ, đoạn che miệng trộm cười, giống như đang chỉ trỏ soi mói gì đó, sau một lúc biến mất bên trong một băng bích khác.