Giang Nam phấn chấn tinh thần:
– Quả nhiên có tin của Bỉ Ngạn, Càn Khôn!
rốt cuộc Giang Nam tìm đến ký ức về Bỉ Ngạn Nữ Đế, Càn Khôn lão tổ.
Bỉ Ngạn Nữ Đế, Càn Khôn lão tổ vô tình xâm nhập mảnh đất bỏ hoang gây ra náo động lớn, khiến cường giả bị lưu đày chú ý. Những kẻ bị lưu đày có một số là tồn tại cổ xưa trong hỗn độn, số khác là Hỗn Độn Cổ Thần, có một tiên nhân siêu cường đại, có bá chủ dân bản xứ. Bọn họ muốn thông qua Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế tìm đường rời khỏi chỗ quái quỷ này.
Các cuộc tranh đấu bắt đầu, giết đến thánh địa thưa thớt lại bị phá diệt gần một nửa, nhiều người chết và bị thương. Cuối cùng thủ lĩnh mảnh đất lưu đày hiệp ước ngừng cuộc chiến, mọi người bắt tay sau rời khỏi mảnh đất bỏ hoang.
Nhưng con đường Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế đến là thông qua một phong ấn thả lỏng, phong ấn luôn di chuyển, thế là không tìm ra đường bọn họ đến.
Nhiều thủ lĩnh xâm nhập vào trong đó, vài tồn tại cường đại chết. Mấy cường giả khác sợ hãi từ bỏ ý nghĩ rời đi.
– Bỉ Ngạn, Càn Khôn rơi vào tay ai thì Đông A Đạo Nhân không rõ.
Giang Nam nhíu mày, Thiên Nguyên thần tổ không biết tung tích của Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế làm Giang Nam bó tay.
Quỷ Bà Thiên suy tính Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế còn sống, chưa chết. Nhưng Quỷ Bà Thiên không phải vạn năng, không thể tính ra hai người ở đâu trong mảnh đất bỏ hoang.
Giang Nam hít sâu, nói:
– Đành tiếp tục tìm vậy, đi gặp thủ lĩnh nơi này xem sao.
Một số thủ lĩnh trong mảnh đất bỏ hoang là tồn tại cực kỳ khủng bố, ví dụ tiên nhân siêu đẳng kia có lẽ là đại đệ tử của Đế và Tôn. Đại sư huynh chân tiên có tôn hiệu Thái Ất, là một vị nửa bước Thiên Quân, đủ sức đối kháng với Đại Diễn Cổ Thần.
Tồn tại cổ xưa trong hỗn độn mạnh nhất là một cường giả tên Mông Tốn Đạo Chủ. Trong ký ức của Đông A Đạo Nhân, nghe nói người này là một vị Đạo Quân bị hủy diệt tiên thiên pháp bảo trong tịch diệt kiếp. Tuy sống qua tịch diệt kiếp nhưng Mông Tốn Đạo Chủ rớt cảnh giới, rơi xuống đẳng cấp Tiên Quân. Bị Đế và Tôn ném vào mảnh đất bỏ hoang làm Mông Tốn Đạo Chủ không thể phục hồi lại tu vi.
Dân bản xứ mảnh đất bỏ hoang có cao thủ lợi hại, là tồn tại trời sinh đất dưỡng. Có ba người là ba đế Tố Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ. Nghe nói Đế và Tôn, Bất Không tự sáng tạo ba vũ trụ, ba vũ trụ tan vỡ, a bthiên chi kiêu tử ứng thiên đạo sinh ra tụ tập khí vạn ba vũ trụ tan vỡ, siêu cường đại koa thua gì Mông Tốn Đạo Chủ, đại sư huynh Thái Ất của Tiên giới.
Cường giả trong Hỗn Độn Cổ Thần thì là Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần. Nhưng hai Cổ Thần yếu hơn năm người này nhiều, có tin đồn Hỗn Độn Long Tổ bị lưu đày tại đây, vẫn còn sống.
Nhưng chưa ai thấy Hỗn Độn Long Tổ bao giờ, chỉ nghe tin đồn. Nghe nói có người từng thấy Hỗn Độn Long Tổ nhưng không biết thật giả ra sao.
Trừ mấy người kia còn một số tồn tại cường đại khác, đều là sinh linh kỳ lạ sinh ra từ thái cổ, không biết lai lịch. Dù không bằng đám người Thái Ất, Mông Tốn nhưng bọn họ đều là cao thủ rất kinh khủng.
Những người này tự chiếm mấy khối thánh địa cuối cùng trong mảnh đất bỏ hoang, tránh cho chính mình bị hủy trong tịch diệt kiếp.
Giang Nam xem lướt qua ký ức của Đông A Đạo Nhân, búng tay một cái, nguyên thần vỡ, Đông A Đạo Nhân hồn phi phách tán.
– Năm cường giả gần Thiên Quân, có Hỗn Độn Long Tổ không rõ sống chết thế nào, cộng thêm đoàn người Đại Diễn Cổ Thần. Nhiều tồn tại cường đại như thế, thực lực của ta không đủ xem.
Giang Nam nhíu mày, bình tĩnh lại, thầm nghĩ:
– Tịch Diệt Đạo Nhân đúng là truyền dạy một số tinh diệu trong đại đạo tịch diệt cho đám người chăn nuôi, tốt hơn ta tự mình lần mò nhiều. Mảnh đất bỏ hoang là chỗ tuyệt vời để tu luyện đại đạo tịch diệt, có thể giúp Nguyên Thủy đại đạo của ta thăng lên một bậc.
– Hơn nữa Đông A Đạo Nhân có thể thu lấy kiếp quang thì ta cũng làm được!
Uy lực của kiếp quang siêu mạnh, cơ thể Giang Nam cũng không ngăn cản được. Nếu thu được vài kiếp quang hoàn chỉnh là Giang Nam có chiêu tự bảo vệ mình, ít ra không dễ bị người giết.