Cuối cùng bị luyện chế thành một vách tường ánh sáng to lớn đè mạnh xuống thế giới hắc ám bí ẩn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai khó tả như thiên địa sụp đổ.
Thế giới hắc ám to lớn u thâm giấu trong hư không bị chấn động mãnh liệt, rung lắc.
Giống như tận thế đến, vũ trụ bắt đầu phá diệt.
Trong khoảnh khắc này thần hồn Thánh Mỹ mạnh, nàng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Cảnh mơ hỗn loạn trước mắt đột nhiên vỡ nát thành mảnh nhỏ ánh sáng vô tận biến mất.
Mặt Thánh Mỹ trắng bệch, người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Vừa rồi những gì trải qua trong mơ quá chân thật, Thánh Mỹ như đã qua mấy vạn năm tháng trong mơ. Tỉnh mộng rồi cảm thấy chỉ mới qua thoáng giây.
Cảnh tượng vô tận trong mơ bây giờ ngẫm lại hơi mơ hồ.
Giống như người bình thường nằm mơ khi vừa giật mình tỉnh dậy thì mọi thứ đã mơ vô cùng rõ ràng, nhưng càng nhớ cảnh trong mơ càng nhạt nhòa.
Tuy nhiều cảnh tượng không nhớ ra nhưng Thánh Mỹ khắc sâu ghi nhớ cảnh tượng cuối cùng.
Thánh Mỹ nhớ nữ nhân trong mơ đốt cháy sinh mệnh, xương cốt vô tận, tấm thẻ màu tím cùng luyện chế ra vách ánh sáng to lớn, thế giới hắc ám bị vách ánh sáng trấn áp.
Thế giới hắc ám bí ẩn đó cho Thánh Mỹ cảm giác vô cùng quen thuộc, nó chính là Hắc Ám Thâm Uyên.
Trên Hắc Ám Thâm Uyên có một vĩnh hằng thần bích ngăn cách Hắc Ám Thâm Uyên và Tam Thập Tam Thiên, nó đã tồn tại trăm ức năm.
Trong mơ của Thánh Mỹ nàng tận mắt nhìn thấy vĩnh hằng thần bích sinh ra.
Nữ nhân áo đen đốt cháy sinh mệnh thành ánh sáng rực rỡ, tinh bích trấn áp xuống, cảnh tượng hủy thiên diệt địa khắc sâu trong đầu Thánh Mỹ, thành ấn ký không thể xóa nhòa.
Thánh Mỹ hít sâu, nói:
– Rốt cuộc nàng ta là . . .
Thánh Mỹ cố gắng nhớ lại trong mơ, tìm kiếm mối liên kết với nữ nhân bí ẩn.
Nhưng khi Thánh Mỹ cảm giác mình sắp bắt được thì hồn hải bị xé rách.
Đau đớn kịch liệt như búa giã mạnh vào sau gáy Thánh Mỹ, chân nàng mềm nhũn, trước mắt tối sầm. Ý thức của Thánh Mỹ lại trở nên mơ hồ.
Thánh Mỹ lại bắt đầu giấc mơ dài dòng khác.
Trong mơ xuất hiện vô số cảnh tượng rực rỡ hỗn loan, nàng thấy nhiều người quen thuộc.
Các khuôn mặt có thân thiết, chán ghet, cả oán hận.
Cuối cùng một khuôn mặt thiếu niên chiếm toàn bộ giấc mơ.
Thiếu niên màu da nhợt nhạt, hai mắt khàn đục như người chết.
Hồn Đế!
Khi nhìn thiếu niên già nua đó mắt Thánh Mỹ lóe tia sáng lạnh. Thánh Mỹ không bao giờ chống cự lại Hồn Đế được, nhưng tình cảm đối với nam nhân tà ác này không phải sợ hãi mà tràn ngập oán hận.
Ầm!
Một thần niệm bắn ra từ trán Hồn Đế đánh vào thế giới tinh thần của Thánh Mỹ. Tinh thần Thánh Mỹ rung lên, không gian chuyển biến nhanh, nàng mở to mắt phát hiện mình đến một thế giới nguyên khí thiên địa rất mỏng manh nhưng vô cùng bình yên.
– Đây là . . .
Hình dạng thế giới này làm Thánh Mỹ nghẹt thở.
Đây là đại lục Thiên Diễn, cố hương của Lâm Minh.
Chẳng lẽ . . .
Thánh Mỹ chỉ cảm giác thân thể run nhẹ, nàng như ở trong ác mộng đáng sợ.
Một số thứ giấu sâu trong ký ức, Thánh Mỹ không muốn vén lên, đó là vết sẹo của nàng, không cách nào đối diện.
Thánh Mỹ sợ hãi trải qua cảnh tượng, thật sự không muốn nếm trải.
Lúc này, cảnh đáng sợ nhất chậm rãi xảy ra, Thánh Mỹ nhìn thấy Lâm Minh.
Lâm Minh đang kiệt quệ nằm trong thế giới vốn là cố hương của hắn nhìn Thánh Mỹ.
Giây phút đó Thánh Mỹ muốn dứt ra nhưng nàng đột nhiên phát hiện trong bụng bốc lên dòng khí nóng.
Khí nóng tuyền khắp tứ chi bách hải, Thánh Mỹ vụt ngoái đầu thấy một gốc cây già trông như cầu long.
Trên gốc cây già vốn có hai trái cây nay biến mất.
Tim Thánh Mỹ rung lên, nàng còn nhớ gốc cây ăn trái chuẩn bị cho Lâm Minh, nó đến từ Hắc Ám Thâm Uyên, là trái dâm.
Lúc trước Thánh Mỹ không còn đường lựa chọn, nàng dùng cây trái dục vọng xúc tác cho cảnh này.
Hiện tại Thánh Mỹ không muốn lại trải qua lần nữa.