Lúc này bão chợt tăng mạnh, lực hút không thể cưỡng lại truyền đến. Giữa hồ to không gian chân động kịch liệt hư không chịu nổi áp lực này.
– Đây là . . .
– Không gian chấn động?
Đám đông Ác Ma nhìn không gian chấn động chính giữa hồ, thầm giật nảy mình. Nơi đây chính là Mộ Ma Thần, không gian vô cùng ổn định, tại sao có chấn động?
Trong lòng bọn họ mới nổi lên ý tưởng này thì chuyện càng đáng sợ hơn xảy ra.
Không gian rung bần bật đột nhiên rách cái khe nhỏ, tuy có chút xíu cỡ nắm tay nhưng nó bị xé rách.
Có một lực lượng khủng bố xé ra không gian Mộ Ma Thần.
Nhiều các Ác Ma trong lòng có chung suy nghĩ:
– Không thể nào!
Lúc này bọn họ đã không kịp suy nghĩ, khoảnh khắc không gian bị xé rách thì một vòng xoáy năng lượng to lớn không thể chống cự ập đến. Tất cả Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy cuốn vào.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt hồ nổ tung. Đại Hồng thái tử, Lâm Minh, Thánh Mỹ, tất cả Thâm Uyên Ác Ma đều chìm vào đáy hồ.
Giây phút đó Lâm Minh cảm giác bên tai có tiếng gió ù đặc, tốc độ cực hạn làm thân thể hắn và hồ nước sinh ra ma sát nóng cháy.
Hồ nước sâu hơn Lâm Minh tưởng tượng nhiều.
Lặn xuống với tốc độ này nhưng không thấy đáy.
Lâm Minh dần phát hiện ý thức thoát khỏi thân thể mình, trong phút chốc cảnh tượng bốn phía hoàn toàn mơ hồ.
Lâm Minh giật nảy mình:
– Đao quang . . .
Lúc này ý thức rời khỏi thân thể là cực kỳ nguy hiểm, nhưng lực hút to lớn truyền đến khiến hắn cảm giác linh hồn sắp bị xé rách, khó thể chịu đựng.
Cứ tiếp tục thế này thì hồn hải của Lâm Minh sẽ bị xâm chiếm.
Tim Lâm Minh rung lên, ắn có được vĩnh hằng chi hồn, xưa nay tràn đầy tự tin độ mạnh linh hồn nhưng hắn vẫn không chịu nổi, có thể thấy lực kéo linh hồn này khủng bố cỡ nào.
Óc Lâm Minh chợt lóe tia sáng:
– Ma phương!
Lâm Minh liên kết thần trí vào ma phương, trong phút chốc hơi thở bí ẩn thương cổ thuộc về ma phương tràn vào thức hải.
Ý thức của Lâm Minh dần tỉnh táo lại, miễn cưỡng xoay tròng mắt nhìn bốn phía.
Xung quanh tối thui nhưng không cản trở thị giác của Lâm Minh, nhìn cảnh tượng khiến lòng hắn chìm xuống.
Bên cạnh Lâm Minh là đám Ác Ma Thiên Tôn, bao gồm Minh Chiếu, Thánh Mỹ đều trong trạng thái ý thức mông lung.
– Thiếu nữ, nàng nghe được không?
Lâm Minh thử dùng chân nguyên truyền âm cho Thánh Mỹ nhưng không được đáp lại.
Sắc mặt Thánh Mỹ hơi trắng, đôi mắt khép kín, rèm mi khẽ run. Thánh Mỹ, đám Ác Ma đều không chịu nổi lực xé linh hồn mạnh mẽ vừa rồi, gần như linh hồn thất thủ.
– Đây rốt cuộc là . . .
Lâm Minh nhíu chặt mày, bản thân hắn nếu không có ma phương thì e rằng không chịu nổi lực lượng này.
Lâm Minh chú ý thấy nhiều Ác Ma nét mặt lộ vẻ đau đớn như trải qua chuyện gì đáng sợ.
Vòng xoáy đảo ngược, tất cả Ác Ma tách rời nhau ra xa.
Lâm Minh nhìn Thâm Uyên Ác Ma Minh Minh, Thánh Mỹ trong trạng thái ý thức mơ hồ cách hắn xa dần.
Sâu hơn, Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh đã mất bóng dáng.
Lòng Lâm Minh chùng xuống:
– Lực xé linh hồn này sốt ruột là gì?
Lâm Minh do dự một chút, hơi thả lỏng ma phương và tinh thần liên kết.
Trong khoảnh khắc lực xé linh hồn lại truyền đến.
Thần hồn Lâm Minh lôi kéo ma phương cẩn thận khiến mình chìm trong trạng thái ý thức du ly.
Có thể nói bây giờ Lâm Minh nửa mê nửa tỉnh, nếu hắn muốn thì ý thức tùy thời chìm vào ma phương, chớp mắt thoát khỏi trạng thái này. Nhưng bây giờ điều Lâm Minh muốn biết là lực xé linh hồn bí ẩn có huyền cơ gì.
Lâm Minh dần cảm giác cơ thể ngày càng nhẹ, hồ nước vô tận xung quanh biến mất. Giây sau Lâm Minh đến thế giới rực sáng ánh nắng.
Đây là . . .
Lâm Minh nhìn phòng ốc to lớn trước mắt, tấm biển trước cửa viết hai chữ to Thất huyền thì sửng sốt.
Thất Huyền Vũ phủ?
Nhắc đến Vũ phủ khiến Lâm Minh cảm giác như cách một đời.
Đây là điểm khởi đầu đường võ đạo của Lâm Minh, ngược dòng lại là chuyện trước một vạn hai ngàn năm.
một vạn hai ngàn năm, đối với võ giả đẳng cấp cao tuổi thọ hở chút là mấy ức năm thì chỉ là một chặng đường cực kỳ ngắn ngủi, đôi khi bế quan thời gian dài đã qua một, hai vạn năm.