Mặc kệ Lâm Minh có thiên phú như thế nào, so đấu sinh tử cần thực lực tuyệt đối. Đại Hồng thái tử hoàn toàn tự tin sẽ giết được Lâm Minh.
Lâm Minh không lộ vẻ gì, trong đầu nhanh chóng phân tích thực lực của Đại Hồng thái tử. Đối diện Đại Hồng thái tử, một khi chiến đấu Lâm Minh không thể che giấu bản tôn, phải ứng đối hết sức.
Nếu thế thì tình huống hơi rắc rối. Có nghĩa là Lâm Minh phải diệt khẩu toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma nhìn thấy bộ dạng của hắn.
Sau khi Minh Chiếu nhìn thấy bản tôn có khi nào gặp trận phản chiến không?
– Ngươi, lát nữa theo sát ta, tới lúc bất đắc dĩ ta sẽ sử dụng một ít bí thuật, đến lúc đó ngươi hãy yểm hộ ta!
Vì Lâm Minh không nói nên nên Thánh Mỹ luôn xưng hô hắn là ‘ngươi’.
Nghe Thánh Mỹ tuyền âm, lòng Lâm Minh máy động. Cũng đúng, Thánh Mỹ luôn đi theo Hồn Đế, vào phút then chốt chắc có vài vũ khí bí mật giữ mạng.
Trận chiến này không đến lúc bất đắc dĩ Lâm Minh không muốn lộ ra bản tôn, sẽ sinh ra nhiều rắc rối.
Đầu óc Lâm Minh xẹt nhanh những suy nghĩ, lúc này chợt nghe tiếng kinh kêu.
Mọi người sửng sốt, dùng cảm giác tìm tòi hướng phát ra tiếng hét. Khi bọn họ thấy cảnh tượng thì đám Ác Ma rợn tóc gáy.
Mới mấy giây trước hai Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn không là Minh Minh, cũng không thuộc về Hồng Minh định thừa dịp hai đại thế lực đánh nhau trước tiên lặn xuống hồ. Vừa lặng lẽ đi tìm báu vật, cũng tránh cho bị hai đại thế lực giết chết.
Nhưng khi bọn họ bước tới bên bờ hồ nước, trong đầm lầy nhìn như bình thường, Ác Ma Thiên Tôn đi nhanh hơn một bước chẳng biết đạp trúng cái gì mà đột nhiên tầng khói đen dâng lên bao phủ Ác Ma Thiên Tôn vào trong.
Chỉ vài giây người Thâm Uyên Ác Ma ủn bần bật, vảy giáp dữ tợn phủ ngoài người đều rơi rụng. Cơ thể vạm vỡ hóa thành máu loãng chảy xuống ào ào.
Ác Ma Thiên Tôn bị hòa tan chỉ còn lại cái đầu trợn to mắt kinh khủng nhìn bầu trời, rất nhanh cái đầu cũng hòa tan.
Cho đến chết gã không phát ra chút thanh âm nào, tiếng hét vừa rồi là đồng bạn phát ra.
Một Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn chết không rõ ràng, bỗng nhiên bị hòa tan, cảnh tượng rất kinh dị.
– Cái . . . Này . . .
Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn sống sót mặt trắng bệch không dám thở mạnh, từng bước cẩn thận thụt lùi, muốn ra khỏi đầm lầy giết người như địa ngục Thâm Uyên.
Ác Ma này dù gì trải qua nhiều tình hình sống chết, còn giữ được sự bình tĩnh. Gã biết rõ nếu mình quay đầu chạy trốn rất có thể sẽ chết nhanh hơn.
Một bước nhỏ, lại một bước nhỏ . . .
Khi gã sắp ra khỏi mép đầm lầy thì chân đạp trúng lỗ hổng, lún xuống dưới.
Ác Ma Thiên Tôn hét lên, lòng đất có cái gì kéo mắt cá chân gã giật mạnh xuống dưới.
– A a a!!!
Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn hét rầm lên, thoáng chốc cơ thể lún xuống nước bùn đầm lầy. Chỉ một giây nước bùn nhấn chìm tiếng hét của gã.
Giây sau tiếng hét ngừng bặt.
Qua một lát, đống xương trắng chậm rãi nổi lên từ đầm lầy.
Xương trắng còn giữ hình dạng vùng vẫy, đó là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn vừa chết để lại.
Cảm giác như trong khoảnh khắc gã bị ăn chỉ còn lại bộ xương, khiến người kinh dị.
– Cái gì?!
Các Ác Ma thấy cảnh này, ao gồm Đại Hồng thái tử vừa rồi không ai bì nổi cũng đánh trống rút lui.
Vừa rồi bọn họ vươn ra cảm giác không phát hiện tồn tại dưới lòng đất, hoàn toàn không biết là cái gì lặng lẽ ăn hai Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn.
Đây chính là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, hơn nữa là Ác Ma thiên kiêu của Hắc Ám Thâm Uyên. Nhưng từ đầu tới đuôi bọn họ như hai trái anh đào bị ăn vừa nhanh vừa đơn giản.
Tồn tại bí ẩn dưới lòng đất chắc chắn thực lực trên đẳng cấp Chân Thần, đẳng cấp cỡ nào thì bọn họ hoàn toàn không thể khẳng định.