Lâm Minh thầm nghĩ:
– Sau khi giết bọn họ thì ấn ký đồ đằng thứ nhất của ta chắc có thể viên mãn, vượt qua nhiều nữa. Đáng tiếc, bởi vì Trụ chi thư vời đến thù hận nhiều, bây giờ ta phải đánh nhau với Chân Thần. Nếu chậm lại mấy ngày, chờ khi trong người đối phương tích lũy nhiều lực lượng Ma Thần rồi giết bọn họ thì sẽ có thu hoạch lớn hơn.
Lúc này Âm Dương Song Quỷ cùng nhau lao qua.
Bọn họ giỏi về đạo phối hợp, lúc ra tay đã phong kín mọi góc chết của Lâm Minh.
Đối diện Lâm Minh, bọn họ chẳng có một chút lơ là. Đối phương phong kín chiến trường làm Âm Dương Song Quỷ nổi lòng cảnh giác.
Ánh sáng Ác Ma màu trắng và đen tràn ngập tầm nhìn.
Góc độ công kích, quỹ tích của Âm Dương Song Quỷ cực kỳ xảo quyệt, bọn họ tấn công hai bên cùng một lúc. Ác Ma bình thường khó thể ngăn cản cùng lúc.
Nhưng đối diện công kích như vậy, khóe môi Lâm Minh cong lên nụ cười nhạt. Thế giới trong người Lâm Minh mở ra, năng lượng hùng hồn bàng bạc lao ra.
Loại năng lượng này khác biệt rất lớn với năng lượng Ác Ma của Hắc Ám Thâm Uyên. Năng lượng Ác Ma hung lệ, âm lãnh, hiếu sát. Năng lượng này rộng rãi, mênh mông rồi không mất nhuệ khí, mũi nhọn.
Đây là lực lượng thần đến từ Tam Thập Tam Thiên, là lực lượng kết hợp chân nguyên, thần nguyên, cương nguyên.
– Grao!
Thanh âm như rồng ngâm văng vẳng kịch liệt trong chuông cổ thanh đồng phát ra tiếng vù vù chấn động thiên địa. Bản tôn Lâm Minh lao ra khỏi thế giới trong người phân thân Ác Ma .
Trong phút chốc như bảo kiếm phủ bụi ngàn năm xuất thế, thần quang gần như xuyên qua chuông cổ thanh đồng.
Âm Dương Song Quỷ giật mình kêu lên:
– Cái gì?!
Chớp mắt Lâm Minh biến thành hai người.
Khiến Âm Dương Song Quỷ bàng hoàng nhất là Lâm Minh đột nhiên xuất hiện không phải hình dạng Thâm Uyên Ác Ma mà giống thái cổ chư tộc, hoặc như tộc Hắc Ám Thiên Sứ.
Chỉ nhìn bề ngoài thì Âm Dương Song Quỷ không thể phân chia bản tôn Lâm Minh có phải là Thâm Uyên Ác Ma không, nhưng trong người bản tôn phát ra lực lượng thần mênh mông làm bọn họ khẳng định ngay sinh mệnh đột nhiên xuất hiện không phải Thâm Uyên Ác Ma, hoặc là thái cổ chư tộc hay đến từ . . . Tam Thập Tam Thiên!
Nghĩ tới khả năng cuối cùng, tim Âm Dương Song Quỷ rung lên, một sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên sao lại xuất hiện ở Hắc Ám Thâm Uyên?
Trong đó có âm mưu nào không?
Âm Dương Song Quỷ căn bản không kịp phản ứng, lúc này bản tôn Lâm Minh ra tay.
Ngón tay thành thương điểm chỉ ra, thương quang gào thét Càn Khôn đâm vào Ác Ma áo trắng trong Âm Dương Song Quỷ.
Cùng lúc đó, phân thân Ác Ma cũng lao lên, Lâm Minh cầm cốt thương thô to một thương đâm hướng Ác Ma áo đen!
Không cần che giâu thực lực, che giấu pháp tắc nữa. Khoảnh khắc kia trên đầu Lâm Minh phát huy bảy ngôi sao lớn Đạo Cung Cửu Tinh. Lực lượng ánh sao hùng hồn rót vào cơ thể bản tôn Lâm Minh, phân thân Ác Ma khiến lực lượng hai người đạt tới cực độ.
Ầm!
Trùng kích cuồng bạo, Âm Dương Song Quỷ không đấu lại. Hai người khẽ rên bay ra hai bên trái phải.
Bùm! Bùm!
Hai tiếng nổ, Âm Dương Song Quỷ đập vào chuông cổ thanh đồng phát ra thanh âm điếc tai.
– Có . . . Chuyện gì?
Đầu óc Âm Dương Song Quỷ hỗn loạn, mới rồi nhìn thoáng qua bọn họ mơ hồ phát hiện sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên đột nhiên xuất hiện tu vi cũng không bằng Chân Thần, thế nhưng đã có lực lượng biến thái như vậy?
Một Ác Ma , một sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên, chẳng lẽ bọn họ vốn là một thể?
Ác Ma áo đen la lên:
– Thu chuông!
Tình huống xảy ra nghịch chuyển kinh thiên. Lúc này không phải nói có thể khống chế cục diện hay không, một Tam Thập Tam Thiên sinh mệnh lẫn vào Hắc Ám Thâm Uyên, hơn nữa đối phương có thực lực cường đại như vậy hiển nhiên ý đồ bất chính. Sự kiện lớn thế này Âm Dương Song Quỷ phải lập tức thông báo ngay.
Lâm Minh bản tôn cười hỏi:
– Muốn đi? Nằm mơ!
Thế giới ỏng người Lâm Minh bản tôn mở ra.