“Có ý gì? Ý này của chị là nếu như làm không tốt thì chị không thể gặp hai bảo bối?” Hai mắt của Sở Bách Hà ngay lập tức trợn lên, mặt mày không tin nhìn chằm chằm Tô Khiết.
Tô Khiết nhìn cô ta, cười khẽ không nói, Sở Bách Hà khi làm chuyện gì cần một chút động lực, cho nên…
“Tô Khiết, chết tiệt, em đủ độc, vậy mà dùng hai bảo bối đến ép chị, em rõ ràng biết người ta yêu nhất hai bảo bối.”
Sở Bách Hà nhìn cô, hung hăng lườm cô.
Nhưng mà, nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt của Tô Khiết, Sở Bách Hà lại hừ nhẹ: “Chị nói cho em biết, chị nếu không phải vì hai bảo bối, chị sẽ không đồng ý với em.”
Sở Bách Hà lại lườm Tô Khiết, sau đó nhận mệnh cầm lãy bản thiết kế bắt đầu xem.
Khóe môi Tô Khiết khẽ cong lên lộ ra ý cười, Sở Bách Hà thẳng thắn, lại lớn lên cùng với cô, quan hệ của hai người các cô đều luôn tốt nhất.
Tô Khiết lái xe không nhanh, để Sở Bách Hà có thể nhớ ghi đều những gì cân thiết.
Tô Khiết dẫn Sở Bách Hà trực tiếp đến Tô thị, dẫn cô ta đến văn phòng đã được chuẩn bị sẵn, dù sao có vài thủ tục bên ngoài vẫn phải đi.
Buổi chiều Tô Khiết cùng Sở Bách Hà cùng đến Tô thị.
Tô Khiết cùng Sở Bách Hà xuống xe, bèn nhìn thấy Kiêu Thiên Lý đang đi qua, trong lòng Tô Khiết cười lạnh, điều này rõ ràng không phải trùng hợp, mà là Kiều Thiên Lý đặc biệt đợi cô.
“Sở Bách Hà, là cô?” Khi Kiều Thiên Lý nhìn thấy Sở Bách Hà thì ngây người.
Kiều Thiên Lý rõ ràng không cùng khóa với Sở Bách Hà, nhưng lúc Sở Bách Hà là nhân vật phong vân trong trường, có thể nói không ai không biết, không ai không nghe, đương nhiên không phải vì học lực, mà là vì Sở Bách Hà đánh nhau quá lợi hại.
Lúc đó, Sở Bách Hà chính là nữ bá vương của trường!!
“Ừm, là tôi” Sở Bách Hà nhìn Kiều Thiên Lý, trên mặt treo nụ cười, đó là nụ cười rất vui vẻ.