Minh Đồng trêu chọc tán tỉnh không khiến vẻ mặt Thánh Mỹ thay đổi, nàng lạnh lùng nhìn gã, mắt lóe tia sáng lạnh.
– Chậc, vô tình quá.
Minh Đồng mất hứng thú:
– Trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông có chút bản lĩnh, suýt có được sư muội. Đáng tiếc hắn bỏ lỡ, sau này e rằng không có cơ hội nữa.
Thánh Mỹ không thèm nghe Minh Đồng nói nhảm nhí:
– Ta biết mấy ngày nay các ngươi luôn điều tra thân phận trưởng lão thứ chín của Minh Vương Đạo, đã điều tra được chưa?
– Không tra ra.
Minh Đồng lắc đầu lộ vẻ khó hiểu:
– Thiên phú của hắn cao hơn sư muội một tầng nhỏ, rất khó tịn. Nhưng thế giới này luôn sẽ có chuyện ngoài ý muốn, giống như hắn bỗng dưng tìm thấy Trụ chi thư mất tích nhiều năm. Có lẽ khi tìm được Trụ chi thư thì hắn gặp kỳ ngộ, nhưng không sao, dù hắn gặp cái gì đối với chúng ta không có gì khác biệt.
Minh Đồng tự tin nói, Thánh Mỹ trầm mặc. Người của Minh Đồng không điều tra ra tin tức trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông, Thánh Mỹ phát hiện chính mình chẳng những không hụt hẫng ngược lại lòng dấy lên chút vui sướng và hy vọng.
Thánh Mỹ vốn lo lắng thân phận trưởng lão thứ chín bí ẩn này có vấn đề gì, nếu bị điều tra ra thì Minh Đồng sẽ xuống tay trước tiên.
Về hy vọng trong lòng thì chính Thánh Mỹ cũng không nói được nó đến từ đâu, chỉ cảm thấy trong tận thế này nếu xuất hiện một số nhân tố chưa biết vượt qua đoán trước, khác với bình thường sẽ làm người ta cho rằng nhân tố chưa biết này sẽ mang đến hy vọng biến đổi.
– Lúc trước ta hỏi ngươi tình huống Tam Thập Tam Thiên, đã điều tra được chưa?
Hắc Ám Thâm Uyên và Tam Thập Tam Thiên ngăn cách, truyền một lần tin tức cũng rất khó khăn.
Bản thân Thánh Mỹ không thuộc về Thâm Uyên Ác Ma, nàng có thể rời khỏi Hắc Ám Thâm Uyên nhưng bị hạn chế tự do, đã lâu thật lâu nàng không rời khỏi Hắc Ám Thâm Uyên.
Thánh Mỹ muốn biết tin tức liên quan Tam Thập Tam Thiên thì phải hỏi thăm Minh Đồng.
Minh Đồng cũng không thể rời đi nhưng gã có một số cách đặc biệt nhận được tin tức lão tử Tam Thập Tam Thiên.
Minh Đồng cười khẽ nói:
– Tam Thập Tam Thiên? Vẫn như cũ, không có gì thay đổi.
Thánh Mỹ lặng im:
– Chiến trường giữa nhân tộc và Thánh tộc còn tiếp tục sao?
– Ừm, vẫn vậy!
– Không có hy vọng thay đổi gì?
Minh Đồng nói:
– Thay đổi được gì? Nhân tộc còn trong vũ trụ hoang dã, nếu không phải Tạo Hóa Thánh Hoàng còn đang bế quan thì bọn họ diệt vong rồi, nhưng hiện tại cũng sắp.
Thánh Mỹ nghe thật chói tai.
Thánh Mỹ nhìn Minh Đồng chăm chú như muốn thấy rõ cái gì từ biểu tình, ánh mắt của gã. Nhưng trong đôi mắt màu hổ phách chỉ có mỉa mai, đùa cợt.
Thánh Mỹ không muốn tin lời Minh Đồng nhưng nàng biết những gì gã nói là hợp lý nhất, sự thật có khả năng nhất.
Nếu nghịch chuyển được mới là kỳ tích.
Thánh Mỹ nhẹ lắc đầu không suy nghĩ nữa.
Minh Đồng nhìn biểu tình của Thánh Mỹ, gã bật cười, bí hiểm hỏi:
– Có phải sư muội quan tâm ai đó hay chuyện gì trong Tam Thập Tam Thiên không?
Thánh Mỹ không trả lời, nàng nhắm mắt lại tĩnh tọa tĩnh tụ.
Thánh Mỹ lạnh nhạt nói:
– Ngươi đi được rồi.
Minh Đồng lầu bầu:
– Ha ha ha! Tốt nhất là sư muội đừng nghĩ linh tinh, hãy ngoan ngoãn làm tốt chuyện mình nên làm. Sư muội nên biết dù Tam Thập Tam Thiên xảy ra chuyện gì cũng không có ý nghĩa, chuyện trong đó chỉ là vở hài kịch trước khi đại thế đến. Tương lai chúng ta sẽ trở thành truyền thuyết và vĩnh hằng, nguyên Tam Thập Tam Thiên đều thuộc về chúng ta. Một hay vài con kiến sống trong đó không có ý nghĩa gì với chúng ta. Khi lũ bất ngờ tràn tới thì con kiến sẽ chết chìm, dù con kiến đó có ương ngạnh mạnh mẽ đến đâu cũng vậy.
Lời Minh Đồng nói đầy ẩn ý.
Thánh Mỹ như không nghe thấy, nàng vẫn tĩnh tọa điều tức. Khóe môi Minh Đồng cong lên, càn rỡ mà tham lam nhìn Thánh Mỹ khép mắt.
Chợt cơ mặt Minh Đồng cứng lại, gã cảm giác Ác Ma lực trong cảnh vật xung quanh đột nhiên hỗn loạn.
Đây là . . .
Cảm giác của Minh Đồng bắn ra bốn phương tám hướng, gã sững người, có ai đó đang đột phá vào lúc này!
Lúc này trong tầm nhìn cảm giác của Minh Đồng, Ác Ma lực trong thiên địa điên cuồng tụ tập ngưng tụ thành vòng xoáy màu đen to lớn trên bầu trời ngay đỉnh đầu bọn họ.
Trong vòng xoáy có vô số Ác Ma gào thét, phát ra hơi thở làm tim người thít chặt.
Ngày càng nhiều dòng năng lượng tụ tập vào trung tâm vòng xoáy, năng lượng ngưng kết thành bó như các xiềng xích thô to phong tỏa bầu trời.