Ông ta tưởng rằng Diệp Thành không biết ông ta lạc ấn ấn kí thời không trên cánh tay hắn sao?
Đáp án là không!
Diệp Thành biết cho nên hắn mới tương kế tựu kế, vả lại hắn nắm bắt thời gian cũng rất chuẩn xác, thời gian tuyệt sát của Thánh Tử Thần Triều chính là khoảng thời gian hắn đánh úp, không phải hắn mưu cao mà vì Thánh Tử quá tự đại.
Rầm!
Đại địa rung chuyển, Thánh Tử Thần Triều đánh ra một lỗ hổng lớn rồi bay ra ngoài, sau khi chịu một đòn tấn công đỉnh phong, ông ta cũng theo đó mà bị trọng thương.
Phụt!
Thánh Tử Thần Triều thân hình thảm hại, mặt mày tôi độc, ông ta không thể ngờ đòn tuyệt sát hoàn mĩ mà mình mưu đồ lại bị Diệp Thành nhận ra, vả lại còn khiến mình trọng thương.
Vù!
Hư thiên rung chuyển, một cây chiến mâu màu đen đã bay từ trên trời xuống.
Còn chưa hết!
Thánh Tử Thần Triều lập tức biến mất, khi xuất hiện lại lần nữa thì ông ta đã đứng ở khoảng cách cách đó cả trăm trượng, đó là ấn kí thời không trước đó ông ta lén lạc ấn, mục đích là để vào thời khắc then chốt có thể né qua chiêu tuyệt sát của Diệp Thành.
Ở một hướng khác, Diệp Thành đã sát phạt tới như ma quỷ. Thấy vậy, Thánh Tử Thần Triều đột nhiên quay người, ông ta muốn nhanh chóng giữ khoảng cách cách Diệp Thành ba trăm trượng.
Cấm!
Ông ta vừa di chuyển thì liền nghe thấy giọng nói vừa uy nghiêm lại lạnh lùng, một sức mạnh mạnh mẽ trói buộc cấm cố hành động của ông ta, cơ thể ông ta cũng theo đó mà khựng lại.
Trong giây lát, vẻ mặt ông ta thay đổi rõ rệt, ông ta cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm.