Vì cái gì cường giả chúa tể không thể thuấn di, hắn có thể hoàn thành? Việc này không phù hợp với nguyên tắc tu luyện.
– Muốn học tập vũ kỹ của ta, chờ ngươi chết ta sẽ đốt cho ngươi!
Nghĩ không ra như thế nào, Nhiếp Vân vận chuyển Nhất Khí Hóa Tam Thanh và sau đó hai phân thân đồng thời xuất hiện, lưng tựa lưng hình thành góc tam giác.
– Ta muốn xem ngươi thuấn di như thế nào.
Tuy làm như vậy rất bị động nhưng lại có thể phòng bị các hướng, thuấn di của đối phương mất đi hiệu quả.
– Quả nhiên không tệ, chiêu này ta học chắc rồi!
Nhìn thấy Nhiếp Vân quả nhiên có thể tạo ra hai phân thân có thực lực giống bản tôn, ánh mắt Vu Ba nóng bỏng.
Trước kia Ma Luyện tôn giả nói với hắn thì hắn còn có chút không quá tin tưởng, dù sao có thêm hai phân thân tương đương với bản thể sẽ gia tăng lực lượng gấp hai, loại tình huống này quá mức nghịch thiên, lúc này tận mắt nhìn thấy, cảm nhận được phân thân của Nhiếp Vân cường đại, hắn xiết chặc nắm đấm phát ra âm thanh ken két.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Nếu như có thể học được chiêu này, ở nơi đây trừ vương giả ra, hắn có thể không sợ ai cả.
Ầm ầm!
Thân thể Vu Ba biến mất và xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân, năm ngón tay đâm ra khí kình như hỏa diễm.
Lần này Nhất Khí Hóa Tam Thanh trấn thủ ba phương hướng, rốt cuộc Nhiếp Vân cũng nhìn rõ tình huống thâấn di của đối phương.
Cũng không phải là xé rách không gian di động, dường như hắn mượn lực lượng của dung nham nơi đây.
Chỉ có thể mượn nhờ, cũng không thấy rõ ràng, chỉ biết trên đầu đối phương bắn ra một đạo hào quang vào trong dung nham, thân thể lập tức biến thành hư ảo sau đó xuất hiện tại nơi khác.
Trường kiếm chúa tể thần binh lập tức nghênh đón một chỉ của đối phương.
Đinh đinh đinh đinh!
Ngón tay của đối phương vô cùng quỷ dị, không biết luyện thành như thế nào, lúc đối kháng với trường kiếm chúa tể thần binh không rơi vào thế hạ phong chút nào, ngược lại Nhiếp Vân cảm thấy lực lượng khổng lồ bộc phát, bước chân của hắn không tự chủ lui về phía sau.
Vừa rồi hắn đứng bên cạnh địa ngục dung nham và bị lực lượng đánh tới, nhịn không được lui về phía sau, dưới suýt nữa bước chân tiến vào bên trong.
Sau lưng sinh ra hấp lực lớn làm Nhiếp Vân đổ mồ hôi lạnh.
– Hắc hắc, ngươi có thể phòng thuấn di của ta, có thể ngăn cản ta công kích sao?
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Vu Ba cười nhạt một tiếng.
Biết rõ lui không thể lui, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, ba đại phân thân song song cùng đồng thời ra tay.
Tuy lui về phía sau tới bên cạnh dung nham sẽ phi thường nguy hiểm, đối với hắn mà nói không có chỗ tốt gì, sau lưng là rãnh trời, cho dù Vu Ba biết thuấn di, chỉ sợ cũng không dám xuất hiện trên không của địa ngục dung nham, làm như vậy chẳng khác gì cắt một con đường của đối phương, chỉ có thể đối mặt chính diện.
– Suy nghĩ rất tốt, thực lực ngươi còn kém quá xa, cho dù đối mặt chính diện cũng khó có thể thắng ta.
Thân thể Vu Ba lập tức biến ra mấy trăm bàn tay, mỗi bàn tay đều mang theo lực lượng hủy diệt, xuất hiện trước mặt và chậm rãi đẫy hắn vào dung nham.
– Đây là chiêu số gì? Đáng giận!
Từ khi tiến vào nơi đây, hắn lần đầu tiên bị động như thế, sắc mặt Nhiếp Vân dữ tợn, chúa tể trường kiếm và trường thương Lưu Quang đồng thời vận chuyển hình thành thế giới bóng kiếm, thương ảnh, đồng thời vẽ vào phía sau và ném Kiền Huyết Long Ấn ra ngoài.
Ba đại binh khí tổ hợp với nhau tạo thành một vách tường ngăn cản trước mặt Vu Ba.
– Dung nham hỏa long!
Nhìn thấy ba đại phân thân của Nhiếp Vân thi triển mấy chiêu số lợi hại ánh mắt Vu Ba mang theo vẻ kinh ngạc, hắn không nóng nảy, cười nhạt một tiếng sau đó hai tay vươn lên, nương theo tiếng la của hắn, địa ngục dung nham sau lưng Nhiếp Vân sôi trào, lực lượng khổng lồ gầm thét sau đó lao ra, hỏa diễm cực nóng bay tới sau lưng, mắt thấy sắp thôn phệ hắn…
– Việc này…
Da đầu Nhiếp Vân nổ tung.
Vốn tưởng rằng đưa lưng về phía dung nham có thể khắc chế đối phương thuấn di, nằm mơ cũng không nghĩ tới đối phương có thể điều động địa ngục dung nham tiến hành công kích bản thân.