“Ta sẽ tự chặt đầu ngươi”, Thánh tử Thần Triều khẽ cười một tiếng, cơ thể như bóng đen của ông ta lập tức biến mất.
“Ai cho ông tự tin đó vậy?”, Diệp Thành cười khẩy, đột nhiên xoay người tung một quyền xuyên qua không gian hư vô.
Khi người xem nhìn qua thì thấy Thánh tử Thần Triều đã đứng sau lưng Diệp Thành, nhưng vẫn bị Diệp Thành nhìn thấu rồi bị một quyền cường thế của hắn hất ra.
“Đúng là ta đã coi thường ngươi”, Thánh tử Thần Triều lại biến mất như màn sương, không còn thấy bóng dáng ông ta trong thiên địa nữa.
Thấy vậy, Diệp Thành đột nhiên bước qua.
Nhưng vẫn quá muộn, trên vai hắn bị chém một đường thật sâu, chỗ vết thương còn có tia sáng u tối do sát khí ngưng tụ thành, hoà tan tinh khí của hắn khiến cho vết thương chẳng những không thể nhanh chóng hồi phục mà còn lan rộng sang nơi khác.
“Tịch Diệt Thần Thể quả nhiên là khắc tinh của Thánh thể”, Diệp Thành hơi nheo mắt, cảm thấy sức mạnh huyết mạch Thánh thể và Thánh huyết cũng bị luồng sát khí đó hoà tan.
Lòng thầm nghĩ vậy, hắn lại quay đầu tránh được một kiếm tuyệt sát cực kỳ nguy hiểm của Thánh tử Thần Triều.
Hàng Long Bát Hoang!
Diệp Thành bước lên phía trước, Hàng Long kết hợp chín đạo Bát Hoang Trảm nghiền ép khiến một khoảng hư thiên sụp đổ.
Thánh tử Thần Triều bị hất ra, nhưng thoáng chốc lại biến mất.
Diệp Thành đứng trên hư thiên với vẻ mặt lãnh đạm, tuy Thánh tử Thần Triều biến mất nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận rõ ràng vị trí của ông ta.