Dương Thanh thì không hề suy nghĩ nhiều như thế, anh nói chuyện giúp Đường Ức Nhu trước mặt Đường Đức Vũ là vì cô gái này tốt bụng, khiến anh cảm thấy rất đáng quý.
Chỉ thế mà thôi!
Lúc này, anh dẫn theo ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh, mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh, tấn công về phía điện Diệp Hoàng.
Nhưng chỉ cần là cao thủ đánh nhau với bọn họ đều sẽ bị giải quyết trong nháy mắt, không hề có ngoại lệ.
“Lão Hoàng Chủ, không xong rồi, mấy người Dương Thanh đã đến Thúy Viên, qua Thúy Viên sẽ đến điện Diệp Hoàng”.
Một tôi tớ trong điện Diệp Hoàng vội vàng đi vào, sợ xanh mặt nói.
Trong điện Diệp Hoàng đều là lãnh đạo cấp cao của Hoàng tộc họ Diệp, sau khi nghe tôi tớ báo cáo xong, sắc mặt của những người trong Hoàng tộc họ Diệp đều cực kỳ nặng nề, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Diệp Lâm ngồi trên hoàng vị.
Diệp Lâm thân là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã cảm giác được vị trí của Dương Thanh, cho nên lão ta cũng không hề bất ngờ, còn quát to: “Hoảng hốt cái gì? Không phải còn chưa đến điện Diệp Hoàng sao?”
“Dù cậu ta có đến thì thế nào? Còn có mười tám cao thủ Thân Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh trông coi, cho dù bọn họ thất bại thì vẫn còn có tôi, ta có thua thì vần còn người bảo vệ, sợ cái gì mà sợ?”
Tiếng hét giận dữ của Diệp Lâm tựa như sấm sét, nổ vang bên tai người của Hoàng tộc họ Diệp.
Nhưng sau khi lão ta quát xong, lại có một tôi tớ vội vàng chạy đến, sợ xanh mặt nói: “Lão Hoàng Chủ, không xong rồi, bọn họ đã vượt qua Thúy Viên, đi tới trước điện Diệp Hoàng!”
Hoàng tộc họ Diệp vừa được Diệp Lâm nâng cao sĩ khí, bây giờ sau khi nghe thấy lời của tôi tớ này, sĩ khí lại bị hạ thấp, trên mặt ai cũng lộ vẻ sợ hãi.
Lúc này Dương Thanh cũng chỉ cách bọn họ có một cánh cửa thôi.
“Lão Hoàng Chủ, Dương Thanh đến rồi, đến rồi, chúng ta nên làm gì đây?”
“Lão Hoàng Chủ, mong ngài ra tay, mau chóng giết chết Dương Thanh, nếu không chúng †a sẽ chết chắc đó!”
Diệp Lâm thân là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã cảm giác được vị trí của Dương Thanh, cho nên lão ta cũng không hề bất ngờ, còn quát to: “Hoảng hốt cái gì? Không phải còn chưa đến điện Diệp Hoàng sao?”