Nhưng con gái Liễu Nhứ Nhi vẫn chưa hết thòm thèm, cô bé không có nhận thức gì với nguy hiểm phát sinh sáng nay, chẳng qua chỉ cảm thấy lần đi chơi này quá ít, vẫn chưa chơi đủ, bèn lầu bầu tìm Viên Huệ Nga nói muốn đi chơi nữa, Viên Huệ Nga tất nhiên là không cho.
Liễu Tiểu Quyền thấy em gái buồn bã liền nghĩ ra một ý, anh ta kéo Liễu Nhứ Nhi qua một bên và nói: “Sáng nay, cả cha và mẹ đều mệt mỏi rồi, bây giờ để cha mẹ nghỉ ngơi đi, đợi tới tối, anh dẫn em đi chơi được không?”
“Hả? Đến chỗ nào vậy?” Liễu Nhứ Nhi vừa rồi vẫn còn tủi thân, nghe thấy anh trai muốn dẫn mình ra ngoài thì lập tức trở nên vui vẻ.
“Đến lúc đó em sẽ biết, buổi tối, chúng ta đi cùng nhau!”
Liễu Tiểu Quyền biết cha mẹ nhất định không muốn ra ngoài chơi, càng không muốn ra ngoài dã ngoại nữa, vì vậy liền đến vườn đồ nướng lớn gần khu nhà Kim Hải Uyển. Vườn đồ nướng kia được xây trên bãi cát, trước đây chỉ là một quán ăn nhỏ thôi, sau này thì chuyện làm ăn nhanh chóng trở nên tốt hơn, thấy nơi đây có cơ hội buôn bán, nhiều người liền muốn “xem mèo vẽ hổ”, mở quán đồ nướng trên bãi cát. Cuối cùng tạo thành một nơi có quy mô khá lớn, cơ quan chức năng vì cân nhắc đến vấn đề an toàn nên dứt khoát thành lập một vườn đồ nướng do nhân viên chuyên môn phụ trách, sau đó thương nhân tham gia vào, trở thành một khu chợ hải cảnh.
Đó cũng không phải nơi nguy hiểm gì, cũng rất gần nhà, hơn nữa thức ăn rất hấp dẫn, anh ta nghĩ cha Liễu Xương Thụ sẽ không từ chối.
Quả nhiên đề nghị của Liễu Tiểu Quyền được đồng ý, tuy hiện nay Viên Huệ Nga không muốn ra ngoài nhưng cũng không thể cứ ở nhà không ăn không uống được, hơn nữa trước đây bà ấy cũng thường đi vườn đồ nướng này, quả thật chưa từng xảy ra chuyện gì cả, lại không cần phải đi xa, cuối cùng cũng đồng ý.
Vườn đồ nướng trên bãi cát trên thực tế là tự phục vụ, người bán chỉ cung cấp công cụ và thức ăn, còn làm thế nào để biến thành mỹ vị đưa vào miệng họ thì phải xem bản lĩnh của khách hàng, điểm này lại càng hấp dẫn du khách, sau khi họ chơi đùa ở bờ biển phụ cận thì chờ tới buổi tối để tham gia vào đại quân nướng thịt trên bãi cát.
Quán đồ nướng nằm sát bờ biển, gần như sát nước biển, vì vậy đoàn người ăn đồ nướng không chỉ hưởng thụ được món ngon mà còn cảm nhận được kích thích từ biển lớn mang lại, về mặt tinh thần cũng cảm thấy sung sướng không ít.
Thế nhưng hôm nay hình như quầy hàng lại càng gần mực nước biển hơn trước kia, không biết ai là người đặt đầu tiên, người sau đến chỉ nói vốn nên đặt như vậy, tất cả đều coi đây là tiêu chuẩn liền xếp ngang hàng theo, sau đó, thỉnh thoảng nước biển dâng lên đến chân họ. Nhưng không ai để ý tới chuyện này, dù sao cũng vẫn ở trên bãi cát, phải cảm nhận được sự thoải mái từ nước và gió biển mới là lạc thú.
Xiên nướng đồ ăn vô cùng sắc bén nằm ngang trên giá nướng, có cái nằm ngang, cũng có cái dựng thẳng, hướng nào cũng có, lúc bắt đầu nướng, mấy cái xiên nướng nằm ngổn ngang rải rác một góc, không ai quan tâm đến nó lắm.
Than củi đỏ hồng lần lượt được nhóm lên, đặt dưới vỉ nướng nóng cực kỳ. Phía trên được rưới dầu ăn, tiếng vang xoẹt xoẹt liên tục vang lên, thỉnh thoảng còn có dầu bắn vào người, tay, mặt người ngồi chung quanh, mọi người liên tục tránh né nhưng vẫn mở miệng cười.
Đêm nay không có trăng, cũng không biết mặt trăng bị thứ gì chắn lại. Vốn dĩ thời tiết ban ngày cũng không tệ lắm, tuy rằng trời khá nhiều mây nhưng thỉnh thoảng vẫn có thể thấy mặt trời, nhưng đến tối thì gió thổi mây vần, sau khi bị gió biển thổi qua lại cảm thấy hơi lạnh. Trên bãi cát chỉ có thể dựa vào vài bóng đèn sợi đốt chiếu sáng, ngoại trừ bên cạnh đống lửa đỏ ra thì những nơi khác âm u hơn nhiều, không thấy rõ lắm.
Nhưng thời tiết này vẫn không làm ảnh hưởng gì tới sự nhiệt tình của mọi người, vẫn từ khắp nơi chạy tới vườn đồ nướng, xe cộ lui tới, thậm chí còn tùy tiện chạy trên bờ biển, không có biển báo giao thông, không có đèn giao thông ràng buộc, từng cỗ máy sắt giống như đang tranh đua với con người với. Người từ trên xe bước xuống, ai cũng giống như đang chết đói vậy, nhịn không được vội vàng chạy tới chiếm chỗ, dựng giá nướng, lều, tùy ý đặt than đỏ lửa dưới đáy, tàn lửa than vung vãi trên mặt đất cát, chờ tới khi nước biển tràn lên thì bị dập tắt.
Liễu Tiểu Quyền dẫn cả nhà bốn người đi bộ tới vườn đồ nướng trên bãi cát, lúc này, vườn đồ nướng vừa mới nhóm lửa, cực kỳ náo nhiệt.
Người cha Liễu Xương Thụ không thích chỗ ồn ào lắm, ông ta tìm một chỗ hơi nghiêng rồi ngồi xuống, Liễu Nhứ Nhi giúp anh trai lấy giá nướng và những dụng cụ khác, Liễu Tiểu Quyền thuần thục làm, không lâu sau đã chuẩn bị xong, lấy rất nhiều xâu thịt và rau dưa từ quầy hàng tới chuẩn bị làm một bữa lớn.
Gió biển thổi tới, một con sóng nhỏ nương theo thủy triều nhẹ nhàng tràn lên bờ biển, nước biển chảy đến bên chân Liễu Nhứ Nhi, cô bé vô cùng vui vẻ, cởi giày ra, để đôi bàn chân nhỏ bé của mình đạp trên cát, thỏa thích nghịch ngợm nước biển mát lạnh.
Liễu Tiểu Quyền mỉm cười nướng thức ăn, cả nhà cùng nhau trải qua một ngày, dù thế nào đi nữa cũng vẫn hạnh phúc. Anh ta lấy tiêu định rắc một ít lên thịt nướng, kết quả khuỷu tay mình lại bị một lực đẩy mạnh, cả người đứng không vững, tay tất nhiên là đỡ giá thịt trước, cả lọ tiêu trong tay rơi xuống, đổ đầy ra bãi cát.
Liễu Tiểu Quyền quay đầu lại nhìn, một chàng trai đưa lưng về phía mình tay giơ ly rượu lên, hưng phấn ồn ào uống rượu với bạn học, trong lúc lơ đãng đã hất tay ra sau nên mới đụng trúng mình, nhưng người này không hề phát hiện ra, cũng không biết là vì say hay là không có tố chất.
Viên Huệ Nga thấy cảnh này, bà ấy nói thôi, đừng gây chuyện với họ, muốn nói lý với ma men cũng vô dụng, chỉ là một lọ tiêu thôi. Nhưng Liễu Tiểu Quyền lại rất tức giận, chân của anh ta suýt chút nữa đã đụng vào than nóng, suýt chút nữa còn bị bỏng, hơn nữa vì lấy tay đỡ nên đã đụng vào mép vỉ nướng, tay lập tức bị bỏng.
Nhưng thấy em gái vui vẻ, còn cha mẹ thì im lặng, nên Liễu Tiểu Quyền không muốn quấy rầy đám người kia nữa, dứt khoát kéo vỉ nướng tới cách bờ biển hai mét, giữ khoảng cách với mấy con ma men kia.
Ăn xong vài miếng, cha Liễu Thụ Xương liền cảm thấy không còn khẩu vị nữa, gần đây, xí nghiệp của ông ta nhận được một hạng mục của chính phủ, nhưng thực tế thì lại có vài vấn đề xuất hiện trong trình tự, bây giờ đang trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Bình thường trong lúc làm việc, ông ta thường xuyên cảm thấy áp lực lớn tới mức không thở nổi, nhưng lúc ở nhà với vợ, ông ta lại không muốn khiến họ lo lắng quá nên vẫn luôn nhẫn nhịn không nói ra.
Có điều, điều này lại ảnh hưởng rất lớn tới tâm tình và khẩu vị, áp lực quá lớn, lại thường xuyên xảy ra nhiều chuyện khiến Liễu Xương Thụ gần đây ăn không nhiều, cả người cũng gầy hẳn đi.
Tất cả những điều này, vợ ông ta Viên Huệ Nga đều nhìn thấy, bà ấy không nói ra, sợ chồng lúng túng, chỉ có thể lặng lẽ đau lòng, khuyên Liễu Xương Thụ ăn nhiều hơn một chút, đừng để ảnh hưởng đến sức khỏe.
Nhưng bà ấy lại không biết, sức ăn Liễu Xương Thụ giảm sút không chỉ vì chuyện tâm tình không tốt mà là vì sức khỏe của ông ta quả thật đã xảy ra vấn đề. Lúc trước, khi đi thị sát công trình, Liễu Xương Thụ đột nhiên cảm thấy đau bụng, sau đó liền hôn mê bất tỉnh, ông ta vốn cho rằng vì mình ăn uống không có quy luật nên bị viêm dạ dày, khi biết được kết quả kiểm tra của bệnh viện, khiến ông ta không tưởng tượng nổi rằng mình ngất đi không phải vì dạ dày, mà là gan ông ta đã xảy ra vấn đề nghiêm trọng. Ngoại trừ những bệnh xấu như mỡ gan và u nang vẫn luôn tồn tại ra, gan của ông ta đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu xơ cứng, mà xơ gan là một căn bệnh rất nghiêm trọng, rất dễ dẫn đến chức năng gan không tốt, gây ảnh hưởng tới sức khỏe, có thể vài năm sau sẽ phát thành bệnh nan y như ung thư gan.
Kết quả như sấm sét giữa trời quang này khiến Liễu Xương Thụ càng thêm đau khổ, ông ta nghe theo lời dặn của bác sĩ, tâm tình không được kích động quá mức, trong ăn uống cũng không được dùng những món gây kích thích, như vậy mới có thể tránh được tình huống phát sinh bất ngờ.
Hôm nay theo cả nhà đi du lịch, ông ta không biết sau này còn bao nhiêu cơ hội như thế này nữa, cho nên mới cảm thấy quý trọng, mặc dù sáng nay đã gặp phải chuyện nguy hiểm nhưng vẫn đồng ý buổi tối đến bờ biển này chơi với con trai và con gái, chính là vì muốn ở cùng với họ nhiều hơn một chút.