Nhưng đến khi bọn họ chạy đến được chỗ đường mòn trên núi đó, lại phát hiện, bóng dáng mặc quần áo tang kia, đã biến mất hoàn toàn rồi, cứ như chưa từng xuất hiện, giọt mưa lớn như hạt đậu nện trên đường núi, ngay cả dấu chân cũng không còn dấu vết.
Đám người Trương Thác nhìn về phía trước, con đường núi này trải dài xuyên suốt, hoàn toàn không thể là chỗ ẩn úp.
“Đi thôi, qua đó xem xem”
Mọi người lúc này căn bản không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể men theo con đường này, tiếp tục đi một mạch, con đường núi này, là thứ mà trước đó bọn họ chưa từng thấy qua.
Lại đi thêm 10 phút nữa, trên cả đoạn đường này, bọn họ đều kinh hồn bạt vía, đang sợ hãi lại gặp phải bức tượng đá kia, bức tượng đá này cứ như ác mộng vậy, trăn trở trong tim họ, không thể tiêu tan.
Ước chừng đi được hơn 20 phút, trong lòng mọi người bỗng thở dài một hơi, con đường này bọn họ đi không chậm, cũng không trông thấy tượng đá kia nữa.
“Phù, chúng ta có khả năng thực sự gặp phải quỷ dựng tường rồi, vừa nãy bóng người kia, chính là người dẫn đường cho chúng ta, dẫn chúng ta đi ra, chúng ta đã ra khỏi phạm vi của bức tượng đá đó rồi” Trên mặt một đội viên lộ ra vẻ mừng rỡ.
Vẻ mặt của những người còn lại cũng trở nên thư giãn hơn nhiều, miễn là không tiếp tục lòng vòng bên trong phạm vi đó, muốn bọn họ đi đâu cũng được.
Con đường núi này quanh co, nhấp nhô, trong bóng tối hoàn toàn không nhìn thấy được điểm cuối.
Mọi người men theo con đường núi này đi tiếp một mạch, lại trôi qua thêm 10 phút, 20 phút, 30 phút, 40 phút, 50 phút.
Một tiếng đồng hồ!
Suốt một tiếng trôi qua, bọn họ vẫn đi trên con đường núi này, dường như mãi mãi không thể đi ra.
“Chúng ta lại bị bao vây rồi nhỉ” Một người lên tiếng, từ khi đến núi Chúng Thần này, những điều quỷ dị cứ bao phủ lấy bọn họ, đến nỗi bây giờ xảy ra bất cứ chuyện gì, bọn họ cũng sẽ liên tưởng tới một vài truyện cổ dân gian.
“Mọi người mau nhìn, là người khi nấy!” Người phụ nữ có lá gan nhỏ nhất đưa tay chỉ, trước chỗ bọn họ đứng không xa, cái người đầu đội mũ, mặc áo tang, vác cuốc chim, đang đứng trên con đường trước mặt, trong bóng đêm như ẩn như hiện, sải bước rất nhanh.
“Đuổi theo!” Trương Thác hét lớn một tiếng, bọn họ vốn đĩ không có lựa chọn nào khác.