Trong Ác Ma tế điển, đạt đến đẳng cấp chân Thần mới được trở thành trưởng lão là quy tắc ngầm.
Một số Ác Ma tế điển hùng mạnh có đếnhơnhai moiw trưởng lão chân Thần. Ác Ma tế điển nhỏ yếu thì chỉ có sáu, bảy trưởng lão chân Thần. Nhưng dù là Ác Ma tế điển nhỏ yếu cũng sẽ kiên trì chỉ phong Ác Ma đẳng cấp Chân Thần làm trưởng lão. Nếu phong Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn làm trưởng lão sẽ cho người cảm giác Thế lực này tụt dốc, không chống đỡ nổi nữa.
Bởi vì trong Hắc Ám Thâm Uyên chỉ có Thế lực hạng hai mới để Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn làm trưởng lão.
Ác Ma đồng tử không biết chuyện Trụ chi thư, cho rằng Lâm Minh có thiên phú tốt nên được phá cách phong làm trưởng lão. Tuy nhiên Ác Ma tế điển xuống dốc như cổ Trụ tông thì Ác Ma đồng tử không cho rằng Lâm Minh có chỗ nào ghê gớm.
Ác Ma đồng tử nhìn Lâm Minh tựa như quý tộc hoàng thất trần gian nhìn phú ông nhà quê.
Đối với đa số Ác Ma thì xem thường kệ xem thường, sẽ không nói ra ngoài miệng, nhưng Ác Ma đồng tử cố ý nói thẳng mặt.
Ác Ma đồng tử cố ý cho cổ Trụ tông mất mặt.
Không phải Ác Ma đồng tử rảnh rỗi chọc chửi, không phải có thù với cổ Trụ tông, Ác Ma đồng tử làm vậy là muốn đè Khí thế cổ Trụ tông xuống.
Bởi vì qua mấy ngày nữa liên minh ba Ác Ma tế điển, nhiều tiểu tông môn bắt đầu đàm phán, bàn bạc phân phối ích lợi Ma Thần chi mộ.
Đè thế của đối phương vô hình thành ưu thế tâm lý, chiếm quyền chủ động trong cuộc đàm phán.
Đại trưởng lão cổ Trụ tông nét mặt sa sầm nói:
– Nội vụ cổ Trụ tông ta không làm phiền Minh Cổ trưởng lão lo. Đệ cửu trưởng lão được phong lsàm trưởng lão tất nhiên có nguyên nhân của nó, ta không tiện nói cụ thể.
Chuyện liên quan vinh dự và Khí thế của cổ Trụ tông thì Trụ Thần trưởng lão sẽ không giữ im lặng, nhưng Lão đưa ra giải thích lấp lửng, không dám thổi phồng Lâm Minh. Vì mấy ngày nữa Lâm Minh sẽ đánh nhau với thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, khi đó Thực lực của hắn như thế nào nhìn là biết ngay.
Nếu thổi phồng căng quá bị xì hơi thì chỉ làm chính mình thêm xấu hổ.
– Ha ha ha!
Ác Ma đồng tử cười to bảo:
– Là nguyên nhân gì thì chờ mấy ngày nữa sẽ biết, ta không vội.
Ác Ma đồng tử nói tới đây chuyểnhướng Lâm Minh:
– Nói đến thì ta rất xem trọng đệ cửu trưởng lão. Gần năm trăm năm không có Ác Ma cao đẳng nào khiêu chiến thánh ma nữ của Minh Vương Đạo ta, ta rất mong chờ đệ cửu trưởng lão đến khiêu chiến.
Lâm Minh lười so đo Ác Ma đồng tử mỉa mai, lạnh lùng hỏi:
– Thánh ma nữ của các người hiện tại ở trong tông môn?
Ác Ma đồng tử dào dạt hứng thú nhìn Lâm Minh:
– Có, ngươi hỏi điều này làm gì?
Lâm Minh bình tĩnh khiến Ác Ma đồng tử bất ngờ, muốn tìm ra dấu vết làm bộ bình tĩnh trên nét mặt hắn. Khiến Ác Ma đồng tử thất vọng là Khí thế Lâm Minh bình thản, không hề dao động chút cảm xúc vì lời gã nói, như thể mới rồi gã chèn ép cổ Trụ tông là tênhề diễn kịch. Ác Ma đồng tử nhíu mày.
Lâm Minh nói thẳng:
– Ta muốn gặp nàng.
Muốn phán đoán Thánh Mỹ Hắc Ám Thâm Uyên có phải là Thánh Mỹ Hồn tộc Tam Thập Tam Thiênhay không cách tốt nhất là gặp mặt chính chủ, vậy thì mọi chuyện sẽ rõ ràng, cũng hiểu rõ hơn mục đích của Thánh Mỹ là gì.
Nhưng Lâm Minh xin gặp Thánh Mỹ đổi lại là Ác Ma đồng tử xì cười:
– Thánh ma nữ của Minh Vương Đạo ta đâu phải ngươi nói muốn gặp là gặp?
Lâm Minh hỏi ngược lại:
– Nàng là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, ta cũng vậy. Nàng là thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, ta là trưởng lão cổ Trụ tông, Tại sao ta không thể gặp nàng?
Ác Ma đồng tử nhìn Lâm Minh như ngó đồ ngốc:
– Đẳng cấp Thiên Tôn của ngươi làm sao so sánh với Thiên Tôn thánh ma nữ của giáo ta? ngươi không nhìn xem trình độ của mình là gì?
Ác Ma đồng tử hừ mạnh, liếc mấy trưởng lão cổ Trụ tông khác. Có một câu Ác Ma đồng tử chưa nói ra, đó là trưởng lão cổ Trụ tông không thể sánhabừng địa vị thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, vì Thực lực hai tông môn cách biệt quá lớn. Vì e ngại mặt mũi của Trụ Thần trưởng lão nên Ác Ma đồng tử không thốt ra câu này, nếu không sẽ trở mặt.
Trụ Thần trưởng lão giữ im lặng, trong Hắc Ám Thâm Uyên này Thực lực là Tất cả.
Ác Ma đồng tử cười càn rỡ:
– Đi đi, qua vài ngày nữa đệ cửu trưởng lão sẽ gặp mặt. Ta tin ngày đệ cửu trưởng lão thấy thánh ma nữ sẽ suốt đời khó quyên, ha ha ha!