Nàng giơ kiếm đâm vào ngực Triệu Tử Văn nhưng Triệu Tử Văn đâu phải chỉ có hư danh mà chính là Triệu tướng quân trong đầu óc mơ mộng của cô bé này. Hắn bước chân linh hoạt, tránh trái tránh phải, cô nàng này căn bản không cách nào đâm được hắn.
Lục Hoàng tử nhìn Tể tướng đại nhân và quận chúa đang truy đuổi nhau trong đại sảnh, quả thực chính là khóc không ra nước mắt. Yến hội nhỏ này đã hoàn toàn bị hai người này phá tan. Y nhăn nhó khuôn mặt béo ị, nói với An Ninh quận chúa đang cầm trường kiếm đuổi theo Triệu Tử Văn:
– Hoàng muội, Triệu đại nhân khẳng định là vô ý thôi. Bỏ qua đi.
– An Ninh quận chúa, ta xin lỗi, vừa rồi ta thực sự vô tâm.
Triệu Tử Văn cũng không muốn tiếp tục giằng co với quận chúa đanh đá này nữa, nếu không có nháo loạn đến sáng mai cũng không về phủ được, vội vàng ngượng ngùng cười nói.
Tiểu nha đầu này vừa mới 16 tuổi, vẫn còn là học sinh trung học nếu ở thế giới trước kia của hắn, có khuynh hướng theo đuổi các ngôi sao cũng là bình thường. Tuy nhiên “Không phải Triệu tướng quân không lấy chồng” thì quả thật dọa cho Triệu Tử Văn kinh hãi. Cũng may đây là lời nói trong khuê phòng của An Ninh quận chúa, cũng tương đương với giấc mộng nhỏ trong lòng nàng, chưa nói với người ngoài. Chỉ có điều Hoài Vương lại nói ra những lời trong khuê phòng của An Ninh quận chúa, khiến cho cả Triệu đại nhân và An Ninh quận chúa đều vô cùng khó xử….
Lúc trước Vọng Giang Thành một trận chiến, Triệu tướng quân nổi danh thiên hạ, hình tượng anh hùng khắc sâu trong lòng mọi người. Các thiếu nữ hoài xuân tự nhiên cũng ngưỡng mộ Triệu tướng quân này, nhưng ở thời đại phong kiến, ai dám nói ra?
Hoài Vương đáng chết này lại cố tình nói ra lúc này, Triệu Tử Văn đứng ở cách tiểu quận chúa đang đuổi giết mình không xa, âm thầm căm giận bất bình nói.
An Ninh quận chúa nhìn thấu Triệu tể tướng này không phải chỉ là mưu thần, chỉ cần nhìn hắn né tránh kiếm của nàng là biết hắn có thân thủ bất phàm. Hạng An Ninh không có cách nào chạm được vào đồ vô sỉ này, trong lúc nhất thời thương tâm tới cực điểm, bỏ trường kiếm xuống, òa lên khóc.
Hoài Vương hối hận vì đã nói ra những lời trong khuê phòng của con gái, vội vàng đỡ nữ nhi bảo bối dậy, nhẹ nhàng nói:
– Là phụ vương có lỗi, An Ninh, con đừng khóc nữa!
Hạng An Ninh duyên dáng ngẩng đầu lên. Nàng đã hơi bình ổn cảm xúc lại. Tuy rằng phụ vương muốn hóa giải sự xấu hổ giữa nàng và Triệu Tử Văn nhưng trong lúc nhất thời, nàng vẫn xấu hổ không nói được gì. Đồ vô sỉ này dám phun rượu lên mặt nàng, sao nàng có thể nhịn nổi sự nhục nhã như vậy chứ? Trong ánh mắt nàng thoáng ẩn hiện sát khí…
Xem ra thù hận với quận chúa càng lúc càng sâu. Thực ra Triệu Tử Văn cũng không sợ tiểu quận chúa này chơi lén, tuy nhiên nếu nàng chơi bài cá chết lưới rách cũng là khó đối phó.
Dù sao mình cũng đã có không ít kẻ thù, thêm một cô bé này nữa cũng chẳng sao. Hắn cảm thấy trong lòng thoải mái, liền ngáp dài nói:
– Hoài Vương, tại hạ còn có việc, ngày sau lại tới thăm hỏi ngài.
Hoài Vương đang thương cảm an ủi tiểu quận chúa trong lòng, không rảnh đáp lại Triệu đại nhân vừa mới hại con gái mình khóc nhè.
Lục Hoàng tử cười khổ một tiếng, vội vàng cảm kích nói:
– Triệu đại nhân, đa tạ ngươi tối nay chỉ điểm bến mê cho ta!
Triệu Tử Văn đã không thắng nổi tửu lượng, sau khi bị cô nàng này truy đuổi, càng cảm thấy đầu óc choáng váng, phất tay đi ra khỏi đại sảnh…
– Phụ vương, cha phải báo thù cho con…
Hạng An Ninh lau nước mắt đọng trên đôi mắt đẹp, nức nở nói.
– Việc này….
Hoài Vương lòng dạ rộng rãi, mà Triệu đại nhân dường như cũng không phải người so đo với tiểu nữ tử, có lẽ vừa rồi chỉ là chút hiểu lầm. Hơn nữa, vị Triệu tể tướng này tài trí hơn người, tâm tư kín đáo, đối nghịch với hẳn hiển nhiên là tự làm mất mặt. Hoài Vương chỉ ầm ừ nói:
– An Ninh, để sau này rồi nói.
– Hừ! Nếu phụ vương không muốn giúp con, con sẽ tự mình đi giáo huấn hắn. Con không tin sẽ đấu không lại đồ vô sỉ này!
Hạng An Ninh gân cổ lên, nắm chặt trường kiếm, nổi giận đùng đùng nói.
– An Ninh, Triệu đại nhân này cũng không phải dễ đối phó đâu. Con đừng…
Tiểu quận chúa còn không chờ phụ vương nàng nói hết lời đã ném trường kiếm sang một bên, tức giận đỏ bừng mặt chạy về hướng khuê phòng của nàng. Chẳng hiểu có phải là đang chuẩn bị gắn tên Triệu Tử Văn lên một con bù nhìn nào đó rồi hung hăng đâm hay không….
Hoài Vương cười khổ không đuổi theo, cứ mặc kệ nữ nhi bảo bối vậy. Dù sao Tể tướng đại nhân cũng sẽ không chấp nhặt với Đại Kinh quận chúa làm gì.
– Vị Triệu đại nhân này trước kia thật sự chính là một thư đồng sao?
Lục Hoàng tử trầm ngâm một lúc lâu, đôi mắt lóe hào quang, nghiêm mặt nói.
Hoài Vương lấy lại tinh thần, thấp giọng nói:
– Ta đã tìm hiểu tin tức về Triệu đại nhân. Kỳ quái chính là vị thư đồng này dường như đột nhiên nhảy ra từ một tảng đá nào đó, căn bản là không có thân thế!
Lục Hoàng tử lập tức trừng lớn con mắt, kinh ngạc nói:
– Không có thân thế? Sao vậy được?
Hoài Vương nghiêm túc gật gật đầu:
– Đích xác như thế, không người nào biết cha mẹ hắn là ai, hơn nữa hắn dường như cũng không có thân thích ở Đại Kinh. Sau khi hắn xuất hiện ở Hàng Châu không lâu, liền trở thành một thư đồng trong phủ của Hạ tướng quân.
– Vương thúc, chẳng lẽ hắn là người của Tây Lương quốc?
Lục Hoàng tử cân nhắc sau một lúc lâu mới chậm rãi nói.
Hoài Vương cười nói:
– Việc này ta cũng chưa phái người tới Tây Lương tìm hiểu, có lẽ thế!
Trong Hoài Vương phủ vẫn sáng choang đèn đuốc, rực rỡ sắc màu như trước, Hoài Vương và Lục Hoàng tử cũng không suy đoán quá nhiều về thân thế của Triệu tể tướng nữa mà thảo luận củng cố thế lực như thế nào, làm sao để phòng bị âm mưu thâu tóm của An Vương…
Thân thế đích thực của Triệu Tử Văn thì ngay cả lão Hoàng đế cũng không biết, bọn họ sao có thể biết được. Mà một tầng thân phận khác của hắn thì đã bị lão Hoàng đế sớm bí mật hạ chỉ, nghiêm mật phong tỏa tin tức Triệu Tử Văn là Triệu đại tướng quân. Hàng Châu có Tổng đốc Phương Chánh và Huyện lệnh Dư Thế Phong nghiêm mật trấn giữ, mà tuần phủ Mã Khôn khiếp nhược thì không dám vi phạm ý chỉ, không dám tiết lộ dù chỉ một chữ. Hoài Vương phái thám tử đi tự nhiên là công toi…
Home » Story » siêu cấp thư đồng » Chương 232: Không phải Triệu tướng quân không lấy chồng
Chương 232: Không phải Triệu tướng quân không lấy chồng
- Tháng 10 20, 2023
- 8:29 sáng