“Nancy, anh……”
“Được rồi, em không muốn nghe bất cứ điều gì. Hôm nay em còn có việc, không đi đến chỗ của bạn anh được, xin lỗi!”
Ôn Hủ Hủ ngắt lời anh ta, tiện tay mở cửa xe rời đi.
Kiều Thời Khiêm nhìn thấy cô như vậy càng trở nên lo lắng.
“Nancy, em nghe anh nói. Vừa rồi anh không cố ý, anh thấy bọn họ sỉ nhục em như vậy…anh… anh không thể cứ đứng yên mà nhìn được nên mới nói như vậy, Nancy.”
Anh ta không dám làm gì cô nữa, sau khi thấy cô xuống xe anh ta cũng vội vàng từ vị trí ghế lái xuống chạy một vòng chặn cô lại.
Vừa rồi chỉ là biện pháp chữa cháy tạm thời!
Anh ta thật sự chịu không nổi nên mới liều lĩnh nói cô là bạn gái của anh ta.
Nhưng vẻ mặt Ôn Hủ Hủ không hề buông lỏng.
Thậm chí, vì lời nói của này của anh ta, ánh mắt của Ôn Hủ Hủ càng thêm u ám, quen biết đã nhiều năm rất hiếm khi cô có thái độ này đối với Kiều Thời Khiêm.
Kiều Thời Khiêm bắt đầu có chút luống cuống……
“Nancy?”
“Có phải anh đã sớm biết chuyện của em. Anh cũng biết Hoắc Tư Tước đúng không?”
Ánh mắt Ôn Hủ Hủ nhìn thẳng vào Kiều Thời Khiêm, nhưng ngữ khí lạnh lùng trước nay chưa từng có.
Vừa dứt lời, sắc mặt người đàn ông đối diện tái nhợt.
“Em nghe anh giải thích……”
“Không cần, thật ra biết cũng không sao. Đúng, em chính là vợ trước của Hoắc Tư Tước. Hai đứa con của em đều là của anh ta. Cho nên, Thời Khiêm, anh cách xa em một chút. Vì không để anh ta làm tổn thương đến anh, tốt nhất sau này anh nên coi như không quen biết em!”