***
Trong một phân tông cách bản bộ cổ Trụ tông mấy vạn dặm, Lâm Minh hoàn toànhóa thân thành Thâm Uyên Ác Ma đứng trong đại điện phân tông. Lúc trước đã qua ba năm từ khi Lâm Minh mở ra thất tinh đạo cung.
Trong ba năm Lâm Minh đã hoàn toàn củng cố cảnh giới thất tinh đạo cung, nhưng cách hậu kỳ Thiên Tôn còn một chút xíu mới đột phá được.
Trong Thời gian này Mộ Thiên Tuyết thành công tập kích bất ngờ Hắc sa thành, đánh trúng một kích liền trốn xa, không chút lưu luyến. Chỉ giết một số Ác Ma cao đẳng, cuỗm đi nhiều tài phsu Ma Đạo Hội tích lũy trong Hắc sa thành.
Một đoạn Thời gian sau đó sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên im lìm.
Mộ Thiên Tuyết hiểu chừng mực, vì nàng biết sjw kiện đánh lénhắc sa thành gần như đụng vào rào cảnh báo của Ma Đạo Hội.
Nếu Ma Đạo Hội ngheiem túc, phái bảy, tám trưởng lão chân Thần trải thảm đến tìm tòi thập nhị tầng Thâm Uyên thì sẽ tìm ra sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên.
Khi đó là ngày tàn của sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên, nên bây giờ tốn nhất là nghỉ ngơi lấy lại sức. Chờ Ma Thần chi mộ mở ra Ma Đạo Hội không rảnh quan tâm sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên, bọn họ sẽ lại làm một vố lớn.
Lâm Minh đi tới đi lui ung dung trong đại điện, ngắm pho tượng đứng thẳng trong đại điện. pho tượng điêu khắc Ác Ma dữ tợn.
Thâm Uyên Ác Ma xem ma là thần, là tín ngưỡng của bọn họ. Thâm Uyên Ác Ma cho rằng bọn họ là con dân của ma.
trong Thâm Uyên văn cao đẳng, chữ ma dùng ký heiẹu pháp tắc huyền diệu nhất, căn nguyên nhất viết ra, bản thân nó đại biểu ý tôn sùng vô thonwjg.
Lâm Minh nhìn pho tượng, yên lặng chờ, hắn đợi đám trưởng lão nô lệ giáng lâm.
trong đại điện, sau lưng Lâm Minh, mấy Trưởng lão Ác Ma phân tông cẩn thận cảnh giác, sợ hắn bỏ chạy.
Nhưng bọn họ không dám ra tay với Lâm Minh, một vì hắn rất có thể sở hữu Trụ chi thư. Có thể nói nắm giữ Trụ chi thư là người phát ngôn của Trụ, tu vi Lâm Minh không yếu, còn trên các Trưởng lão Ác Ma phân tông.
Lâm Minh không nói chuyện, đám trưởng lão phân tông cũng im lặng. Bọn họ đã báo cáo tin tứcra ngoài, rất nhanh tổng tông sẽ có trưởng lão chân Thần đến. Khi đó Lâm Minh sẽ phải lấy Trụ chi thư ra.
trong Hắc Ám Thâm Uyên, tế văn chi thư là báu vật tuyệt thế, nhưng giá trị thật sự của nó phải chờ đến Ma Thần chi mộ, trải qua các tầng thử thách mới phát huy ra được.loại xác suất này đối với đa số Ác Ma cao đẳng là hy ovnjg xa vời, nên Lâm Minh không sợ hãi lấy tế văn chi thư ra Trước mắt Mọi người.
Lúc này lòng Lâm Minh máy động, hắn nhìn ra ngoài đại điện.
trong một giây Lâm Minh cảm giác có mấy Khí thế cường đại nhanh chóng đến gần.
Mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn trong đại điện pahan tông mừng rỡ:
– Các trưởng lão đến!
Chờ Trưởng lão Ác Ma xuất hiện thì chuyện này không thuộc bọn họ quản lý nữa.
Nếu Lâm Minh không có Trụ chi thư, chỉ cố ý trêu đùa bọn họ thì hắn đang tự sát.
Ác Ma Vương tộc có tương lai tốt đẹp sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Vù vù vù vù vù!
Tiếng xé gió vang lên, tám chân Thần giáng xuống quảng trường đại điện phân tông. Thoáng chốc uy nhiếp thuộc về chân Thần giáng xuống.
Tám trưởng lão mặc trươngf bào rộng màu đen giống nhau như đồng phục. Trường bào thêungôi sao, mặt trời đỏ phức tạp.
Tám chân Thần cùng phát ra uy nhiếp rất là kinh khủng, Lâm Minh nheo mắt đánh giá tám Ác Ma chân Thần.
Đa số là hạ vị chân Thần, có một Lão nhân dẫn đầu cho Lâm Minh cảm giác cao sâu khó dò, rất có thể là trung vị chân Thần.
Lão nhân dẫn đầu bước nhanh vào đại điện, đôi mắt đỏ nhạt nhìn Lâm Minh chằm chằm, giọng ồm ồm hỏi:
– Là ngươi sao?
Lão nhân phát ra uy nhiếp tập trung vào người Lâm Minh, trước khi chưa xác định hắn có nắm giữ Trụ chi thư không Lão chỉ thử hắn một chút, không chút nhiều Thực lực.
Đối mặt loại uy nheiép này tất nhiên Lâm Minh không cảm thấy gì, ngược lại khiến Trưởng lão Ác Ma xem trọng hắnhơn. Điều này nghĩa là Thực lực thật sự của Lâm Minh cao hơn tu vi hắn biểu hiện ra ngoài.
Nhưng không có gì lạ, dù sao Lâm Minh có huyết thống Vương tộc, điều này không giả tạo được.
Lão nhân trầm giọng nói:
– Lây ra đi!
Lâm Minh nhìn Lão nhân, thầm đánh giá thực lực của đối phương. Một tay Lâm Minh vuốt tu di giới chỉ, quyển sách cổ màu đen xuất hiện trong đại điện.