Tử Đồng Bất Hủy nói.
– Đúng thế!
Mọi người đồng thời gật đầu.
– Hỗn Độn Vương Phù Lệnh? Tầm Lệnh Phù?
Đám đông nói chuyện đều lọt vào tai hắn, Nhiếp Vân nháy mắt sau đó nghi hoặc.
Hắn nghe nói qua Hỗn Độn Vương Phù Lệnh, dường như là ba đại cường giả phong vương liên thủ ban bố nhiệm vụ, Tầm Lệnh Phù là cái gì thì hắn chưa từng nghe nói qua.
Quay đầu nhìn về phía Đoạn Diệc, thấy hắn cũng nghi hoặc như mình, dường như không biết rõ ràng như thế.
Sở dĩ Nhiếp Vân tới đây là nghe được Vạn Lực Vương báo cáo, mấy người kia hội tụ tại nơi này, ôm tâm tính tới xem nhiều cường giả tới nơi này làm chuyện gì, không nghĩ tới quả nhiên hắn nghe được một ít chuyện chưa từng nghe.
– Chuyện trong Hỗn Độn Vương Phù Lệnh lần này theo ta suy tính, khả năng có quan hệ với Tu La Vương, cho nên ba đại vương giả thập phần coi trọng, nếu như chúng ta hoàn thành và trở thành chúa tể, đây là chuyện một câu mà thôi, cho nên cho dù đối phương là chúa tể cũng không đủ gây sợ, gây chuyện không tốt bọn họ còn gặp tai nạn vẫn lạc biến mất trong lịch sử.
Lúc nội tâm Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái, Tử Đồng Bất Hủy lại tiếp tục nói.
– Có quan hệ với Tu La Vương?
Nhiếp Vân cau mày một cái, sắc mặt của hắn âm trầm.
Hỗn Độn Vương Phù Lệnh có quan hệ với Tu La Vương, chẳng lẽ thực sự giống như hắn đoán trước, ba đại cường giả phong vương phát hiện cái gì?
– Hư, chuyện này ít nói cho thỏa đáng, chuyện của cường giả phong vương không phải chúng ta có thể xen vào.
Một trong Quỷ Mị Yêu Cơ cắt lời của Tử Đồng Bất Hủy, trong giọng nói mang theo bất mãn.
Ý niệm của cường giả phong vương bao phủ tứ phương, vạn nhất bị bọn họ nghe được cái gì, cho dù một ý niệm hàng lâm cũng có thể đánh chết bọn họ.
Hỗn độn phong vương đại biểu cho hỗn độn tán thành, đại biểu quy tắc vũ trụ, là tồn tại khủng bố.
– Mặc kệ đó là chuyện gì, chỉ biết lần này là cơ hội trở thành chúa tể, cơ hội như thế trăm triệu năm chưa chắc có một lần, bỏ qua sẽ tìm không thấy, các ngươi cũng không muốn giống như lúc trước chứ, muốn đột phá cũng không có bêện pháp, vĩnh viễn sống dưới bóng mờ của chúa tể!
Bạch Đầu tôn giả nói.
– Tu luyện giả truy cầu đại đạo, có cơ hội trở thành chúa tể, ai nguyện ý sống như bộ dáng hiện tại…
Mọi người đồng thời gật đầu, lời còn chưa dứt đã có một bóng màu đỏ bay tới, cái bóng này đáp xuống gần bọn họ, hẳn là Phù Ám Triều mà bọn họ nói đã tới!
Nhiếp Vân vận chuyển thiên nhãn xuyên thấu qua nham thạch nhìn sang, chỉ thấy bộ dáng người tới hơn bốn mươi, hai lông mi trắng tuyết nhưng không tương xứng với dung mạo của mình, trong ánh mắt mang theo sát phạt như đao.
– Ngươi triệu tập mọi người tụ tập nơi đây, có nên nói toàn bộ ra hay không?
Tử Đồng Bất Hủy đi đầu nói.
– Ngươi tới chất vấn ta?
Phù Ám Triều cau mày, trong mắt bắn ra hai đạo hào quang màu vàng.
– Chất vấn ngươi thì sao? Hỏi nhiều cũng không nói, nếu mọi người liên minh, ngươi cũng nên nói thật đi, bằng không cho dù chúng ta có giao tình nhiều năm, hôm nay cũng câấm dứt.
Tử Đồng Bất Hủy vung tay lên.
– Không sai, tất cả mọi người liên minh, ngươi biết tin tức thì nên nói ra, chuyện này liên quan tới việc trở thành chúa tể, mấy người chúng ta cũng không tới chơi.
– Không nói cái gì cả mà muốn chúng ta mạo hiểm với ngươi, thậm chí không tiếc đắc tội chúa tể, ngươi suy nghĩ cũng quá đơn giản rồi.
Tỷ muội Quỷ Mị Yêu Cơ đồng thời lên tiếng.
Mấy đại cao thủ đồng thời nói chuyện, mặc dù không có tận lực phóng thích năng lượng nhưng không khí chung quanh đông đặc như nhớt, tùy thời có thể sụp đổ hóa thành lỗ đen.
Thực lực của người này quá mạnh, mỗi tiếng nói cử động đã không tự giác dung nhập ý chí của mình vào đại đạo, ảnh hưởng cảnh vật chung quanh.