Ngay khi tiếng đàn đình chỉ, đồng thời Phí Lão phát hiện thiên địa xung quanh Hàn Phong tốc độ cũng tựa hồ chậm dần.
Lúc này nghe được Tiêu Linh lo lắng hỏi dò, Phí Lão thoáng suy tư, rồi trấn an rằng:
– Công chúa yên tâm, tiểu tử kia không có việc gì, vừa rồi dường như hắn tiến nhập cảnh giới tu luyện kỳ lạ nào đó, lúc trước đã xảy ra chuyện gì?
Tiêu Linh nghe vậy, trong lòng cũng thoáng yên tâm, sau đó đem chuyện lúc trước kể lại.
Phí Lão sau khi nghe xong, nhìn biến hóa trên người Hàn Phong lúc này năng lực hấp thu đang yếu dần.
Thấy vậy, Phí Lão không khỏi mở miệng nói rằng:
– Tình hình của tiểu tử này tựa hồ có liên quan tới tiếng đàn của công chúa, nếu công chúa không ngại tiếp tục khảy vài khúc đàn xem sao, nói không chừng sẽ có hiệu quả không tưởng.
Nghe được Phí Lão nói như thế, Tiêu Linh không do dự vội vàng khảy đàn.
Theo tiếng đàn của Tiêu Linh lần thứ hai vang lên, Phí Lão liền phát hiện Tiên Thiên đấu khí lại vận chuyển, năng lượng nguyên tố xung quanh cũng lại bị hấp thu vào trong cơ thể Hàn Phong.
– Tiểu tử này, thực sự là quái vật, tình huống quỷ dị như vậy đều có thể phát sinh trên người hắn.
Phí Lão nửa híp mắt, thì thào lẩm bẩm.
Lại qua một hồi, Tiêu Linh đã liên tục gảy được vài khúc nhạc, mà Hàn Phong vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, thế nhưng lúc này đấu khí trên người hắn bắt đầu khởi động.
Hàn Phong đối với điều này cũng không có cảm giác nhiều lắm, lúc này trong đầu hắn là một mảnh lung linh kỳ ảo, mà nhờ Hư Linh Huyễn Cảnh rèn đúc lực lượng tinh thần cực mạnh, cũng theo tiếng đàn của Tiêu Linh bắt đầu ba động, tần suất cùng tiếng đàn tương tự.
Tiếng đàn truyền vào trong tai Hàn Phong, cùng Tinh Thần Hải sản sinh cộng hưởng bất khả tư nghị, không ngừng điều động Tiên Thiên đấu khí trong cơ thể Hàn Phong.
Dần dần, đấu khí trong cơ thể Hàn Phong lại tràn đầy.
Mà theo đấu khí tiến nhập bình cảnh, nguyên bản năng lượng đang vận chuyển cũng đột nhiên tĩnh lại.
Lúc này, ngọc thủ của Tiêu Linh hơi run, giai điệu cũng từ êm đềm chuyển sang cao vút.
Bỗng nhiên, nương theo từ khúc biến hóa, đấu khí trong cơ thể Hàn Phong cũng bị kích động điên cuồng trùng kích kinh mạch.
Hàn Phong đã từng đối mặt với đấu khí điên cuồng trùng kích như vậy, thân thể cũng chỉ hơi chấn động, lập tức liền không có bất kỳ động tác gì.
Đấu khí trong cơ thể cũng trong nháy mắt phá tan ngăn trở kinh mạch, lập tức tiến nhập một không gian rộng lớn.
Cứ như vậy, Hàn Phong vẫn duy trì cảnh giới vong ngã, dĩ nhiên bất tri bất giác, đấu khí lại thăng cấp.
Sau khi thăng cấp, đấu khí trong cơ thể Hàn Phong cũng không đình chỉ, mà không ngừng bắt đầu vận chuyển, Tiên Thiên đấu khí càng ra sức hấp thu năng lượng xung quanh.
Phí Lão vẫn quan sát biến hóa của Hàn Phong cũng đồng thời phát hiện hắn đang thăng cấp, bất quá đối với tốc độ tu luyện thần kỳ của hắn, Phí Lão cũng không chút kinh ngạc.
Hơi lắc đầu, lập tức nhàn nhạt nói rằng:
– Quả nhiên, tình hình của tiểu tử này có quan hệ với tiếng đàn của công chúa.
Tiêu Linh nghe vậy, hai tay không ngừng động tác, mà là nhất tâm nhị dụng hỏi:
– tình huống như vậy đối với Hàn Phong là tốt hay xấu?
– Tình hình của tiểu tử này không thể theo lẽ thường mà xét được, nếu như đổi lại là người bình thường, phương thức thăng cấp nhanh như vậy sẽ phản tác dụng, nhưng đối với hắn đã từng tiến nhập thiên giai chi cảnh, nên công chúa không cần quá lo lắng.
Phí Lão cười giải thích.
Nghe được tiếng đàn của mình dĩ nhiên có thể trợ giúp Hàn Phong tu luyện, hai tay Tiêu Linh không có đình chỉ, trái lại càng thêm chuyên chú vào Băng Huyền Cổ Cầm trước mắt.
Theo thời gian không ngừng trôi qua, đấu khí trong cơ thể Hàn Phong cũng tăng trưởng theo tốc độ không thể tin nổi.
Từ lần trước đấu khí thành công thăng cấp, tiến nhập nhân giai cửu phẩm.
Bây giờ, Phí Lão thoáng quan sát liền có thể phát hiện, đấu khí của Hàn Phong dĩ nhiên đã đạt được nhân giai đỉnh phong.
Đấu khí như trước tiếp tục tăng trưởng cũng không hề có dấu hiệu đình chỉ, mà bây giờ Hàn Phong không còn cảm giác đối với ngoại giới. Đối với chuyện của Tiêu Linh cũng không hề hay biết, chỉ toàn tâm toàn ý trong thế giới của mình.
Bên cạnh sắc mặt Tiêu Linh lúc này cũng đầy vẻ mệt mỏi.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 231: Sự cố chấp của Tiêu Linh