“Tôi không biết” Trương Thác lắc đầu, khi đó Huyền Thiên Lân đang làm chuyện lớn, Trương Thác vẫn đang nằm dưới cạm bẫy địa ngục như một cái xác, lần này hoàn toàn là năm mà thắng.
“Anh không biết chuyện này ư?” Một lòng muốn hóng hớt của Triệu Chính Khải lập tức bị diệt sạch: “Anh biết cái gì?”
“Tôi biết với tiền lương của anh thì sẽ không đủ tiền mua loại xe này đúng không?” Trương Thác nhìn lướt qua chiếc Ferrari phía sau Triệu Chính Khải.
“Mẹ kiếp!” Triệu Chính Khải giơ ngón giữa lên: “Không đủ tiền thì không được thuê sao? Thỉnh thoảng không được ra vẻ một chút sao? Lẽ nào chỉ cho phép những người có tiền như anh mới được lái xe sang chở gái, còn những kẻ dân thường như chúng em thì không được lái hả?”
“Được được” Trương Thác gật đầu liên tục: “Anh đừng kích động, anh nói gì cũng được, ok chưa?”
“Như vậy còn được” Triệu Chính Khải chắp tay trước ngực, coi như thắng trận: “Mà này, đừng có vội vàng đi tới đất tổ nhà họ Tô”
“Anh biết à?” Trương Thác nhíu mày.
“Vớ vẩn” Triệu Chính Khải trợn tròn mắt: “Vậy anh nghĩ vì sao em lại tới đây tìm anh? Đất tổ của nhà họ Tô xảy ra chút vấn đề, không, chính xác mà nói, có vấn đề với đất tổ của tất cả các thị tộc lớn, bao gồm ba gia tộc võ cổ đại lớn trong thành phố, đất tổ của bọn họ, cũng đều có thay đổi lạ”
“Thay đổi lạ cùng một lúc?” Trái tim Trương Thác co rút lại, không phải Lâm Ngữ Lam cũng ở đất tổ sao,: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
“Đi, lên xe rồi nói” Triệu Chính Khải hất đầu một cái thật đẹp trai, sau đó lên xe.
Trương Thác đi theo Triệu Chính Khải vào trong xe.
“Cái này cho anh, tự mình xem đi” Triệu Chính Khải ném cho Trương Thác một túi hồ sơ.
Trương Thác mở ra túi hồ sơ liếc mắt một cái, “Nước Cổ Hi?”
“Đúng” Triệu Chính Khải gật đầu: “Trước kia, có một lão quái vật hơn hai trăm năm tuổi đi từ nước Cổ Hi ra, anh nghe nói qua chuyện này chưa?