Do dự một chút, Nhiếp Vân cũng bay xuống dưới đất.
Tam giới chiến trường chính là nơi có áp lực cực lớn, nó lơ lửng giống như ngôi sao, bầu trời có mặt trời mặt trăng và ngôi sao hình thành một loại đường vân đặc thù giống như trình bài đại đạo chí lý.
– Ân, tại sao những ngôi sao này có quỹ tích vận hành tương tự đan điền như thế..
Ngẩng đầu nhìn ngôi sao đầy trời, Nhiếp Vân sững sờ.
Trên bầu trời tăng thêm nhật nguyệt, không nhiều không ít vừa vặn ba ngàn ngôi sao, đại biểu ba ngàn đại đạo, chẳng biết tại sao hắn có cảm giác những ngôi sao này có bố cục cùng loại với đan điền của hắn.
Đương nhiên cũng chỉ là cùng loại, chỉ ở bề ngoài.
Nếu quan sát lâu dài thật sự có trợ giúp lý giải với đại đạo, quỹ tích ngôi sao giống như đại đạo thực chất hóa, thông qua vận động trình bày đại đạo áo nghĩa, còn tốt hơn đại đạo phù điêu trong Thiên Nhất Các rất nhiều.
Khó trách nói tam giới chiến trường là nơi tốt để đột phá, không gian áp bách ở nơi này còn lớn hơn Tà Nguyệt Chí Tôn Vực nhiều, lại hoàn cảnh đặc thù quan sát đại đạo, tu luyện ở đây có thể làm chơi ăn thật.
– Đại nhân, nơi này có áp chế linh hồn dò xét, linh hồn của ta chỉ có thể dò xét khoảng cách mấy ngàn mét!
Đoạn Diệc đã ở quan sát tình huống chung quanh, sau khi xem xong, trên mặt hắn vô cùng khổ sở.
ăặc dù rất nhiều người biết tam giới chiến trường, cũng nghe ngóng không ít tin tức, hắn lần đầu tiên đi vào, hắn cho rằng thực lực của mình ở chỗ này được xem là hàng đầu, nhất định có thể hãnh diện đại triển thần uy, lúc này phát hiện căn bản không có chuyện như vậy, hoặc nhiều hoặc ít có chút thất lạc.
Tu luyện giả có thói quen sử dụng linh hồn dò xét, chỉ có thể nhìn thấy phạm vi mấy ngàn mét tương đương với mù lòa.
– Ta chỉ có thể dò xét mấy vạn mét, không cần phải gấp, chúng ta không nhìn thấy, người khác cũng không nhìn thấy.
Nhiếp Vân khoát khoát tay và không thèm để ý.
Trước kia hắn trải qua chuyện như vậy quá nhiều, lúc trước mới vừa gia nhập thần chi di tích cũng có chuyện như thế, đổi lại trước kia cũng có bận tâm, hiện tại vô cùng bình tĩnh.
Tuy bình tĩnh, trong nội tâm vẫn cực kỳ rung động, đường đường linh hồn cấp chúa tể cũng chỉ có thể dò xét khoảng cách mấy vạn mét, không thể không nói tam giới chiến trường vượt qua tưởng tượng quá nhiều.
Ông!
Hai người đang nói chuyện với nhau, lúc này nhìn thấy kim sắc quang mang bắn lên bầu trời, vô số thân ảnh tiến lên, ánh mắt nóng rực như lửa đốt.&- Là bảo vật!
Đôi mắt Đoạn Diệc lóe sáng,
– Tam giới chiến trường là nơi giúp người ta lĩnh ngộ đại đạo tốt nhất, trọng yếu nhất là thiên tài địa bảo, những bảo vật này trải qua vô số năm thai nghén, mỗi một kiện đều kinh thiên động địa, chỉ cần không có đạt tới chúa tể sẽ có trợ giúp thật lớn.
Nhìn bộ dạng của kim quang, bảo vật này tuyệt đối không đơn giản.
Không cần hắn giải thích, Nhiếp Vân cũng nhìn thấy.
Có thể phóng xuất hào quang chói mắt như thế trong không gian chắc chắn như thế này, nói rõ cấp bậc của bảo vật tuyệt đối vượt qua ưửa bước chúa tể thần binh.
– Đi qua xem!
Thân thể khẽ động, Nhiếp Vân bay đi đầu tiên.
– Hắc hắc, chạy đi đâu, dám làm ta tổn thất mặt mũi, hôm nay chính là tử kỳ của các ngươi.
Còn chưa đi xa, lúc này có tiếng cười dữ tợn vang lên, ngay sau đó có một chiếc cổ thuyền xông tới.
– Kiền Huyết hoàng đế?
Nhìn rõ ràng hình dạng cổ thuyền, Nhiếp Vân sững sờ, đang muốn nghênh đón, đột nhiên cảm thấy sát khí đáng sợ đang đâm thẳng vào trong linh hồn, lúc này nhìn thấy bàn tay không ngừng biến lớn trên cao, nó như bao trùm cả bầu trời vào trong.
– Hỏng bét, là Kiền Huyết lão tổ, hắn đi cùng Kiền Huyết hoàng đế, trốn!
Nhìn thấy uy lực của bàn tay này, nội tâm Nhiếp Vân chấn động, biết rõ người dùng chiêu như vậy chắc chắn là Kiền Huyết lão tổ, hắn nào dám dừng lại, lập tức thu Đoạn Diệc vào nạp vật thế giới, Phượng Hoàng chi dực mở ra, hắn nhanh chóng lui về phía sau và bỏ chạy.
Trước kia nghe nói chúa tể có khả năng không tiến vào tam giới chiến trường cùng lúc với bọn họ, trong nội tâm buông lỏng không ít, hiện tại xem ra bọn họ cũng tiến vào cùng lúc.