– Các hạ đang đùa sao? Trò đùa này không vui. Các hạ đã đưa nô lệ đi.
Mắt Lâm Minh lóe sát ý:
– Vô cùng xin lỗi, ta không nói đùa.
Lâm Minh không chút che giấu sát ý, sát ý ngưng tụ trong căn phòng Lâm Minh và thành chủ Hắc Sa thành có mặt, như sắt thép đông lại, mọi thứ bị đóng băng.
Cảm nhận sát khí từ Lâm Minh, thành chủ Hắc Sa thành không tức giận, không phải sợ hãi, mà là . . . Khó tin.
Hắc Sa thành là địa bàn của Ma Đạo Hội, Ma Đạo Hội là siêu thế lực kéo dài mấy chục ức năm trong Hắc Ám Thâm Uyên, có nội tình không thể tưởng tượng, có rất nhiều cao thủ. Người bình thường không dám động trên đầu thái tuế.
Huống chi hiện tại Hắc Sa thành có một Chân Thần tọa trấn, vậy mà có Ác Ma dám gây sự trong Hắc Sa thành, không muốn sống nữa sao?
– Xem ra huynh đài không đến làm ăn mà cố ý kiếm chuyện?
Thành chủ Hắc Sa thành nhìn Lâm Minh chằm chằm, cũng toát ra sát khí.
Ma Đạo Hội chưa từng sợ ai, thoạt trông xuất thân của Lâm Minh không đơn giản nhưng không lọt vào mắ thành chủ Hắc Sa thành.
– Ngươi nói vậy cũng được. Ta cảm thấy đám nô lệ các tộc thái cổ này vốn không phải thương phẩm đem ra mua bán, ngươi thấy đúng không? Nên vừa rồi ta đưa mấy chiếc tu di giới chỉ bây giờ trả lại ngay đi.
Lâm Minh phớt lờ sát khí của thành chủ Hắc Sa thành, giọng điệu vẫn hờ hững.
Thành chủ Hắc Sa thành nghe vào tai lửa giận càng bốc cháy.
Thành chủ Hắc Sa thành rít qua kẽ răng:
– Không biết sống chết!
Hệ thống tu luyện của Thâm Uyên Ác Ma khác hẳn nhân tộc Tam Thập Tam Thiên. Thành chủ Hắc Sa thành không thể phân biệt ra tu vi của Lâm Minh, nhưng cảm giác tu vi của hắn yếu hơn gã.
Một người tu vi yếu hơn mình lại nhiều lần khiêu chiến cực hạn chịu đựng của thành chủ Hắc Sa thành, bởi vì trí lực không bình thường sao?
Trong Thâm Uyên Ác Ma có nhiều chủng tộc trí tuệ thấp, ví dụ người khổng lồ một mắt, Hắc Giáp Ma, nhưng Ác Ma này có huyết thống Vương tộc, tuyệt đối không nằm trong tình huống này.
– Ta cho ngươi cơ hội lần cuối, rút lại những lời vừa nói, cút khỏi Hắc Sa thành ngay. Ta sẽ xem như chuyện này chưa từng xảy ra, nếu không ta cho ngươi chết không chỗ chôn!
Sức chịu đựng của thành chủ Hắc Sa thành có hạn, nếu không phải Lâm Minh vừa mới trả tiền rộng rãi, tốn số tinh thạch Ác Ma thiên văn mua hết nô lệ cổ tộc thì Lâm Minh sớm là cái xác không hồn.
Nhưng lời cảnh cáo của thành chủ Hắc Sa thành vẫn bị bỏ qua.
Lâm Minh lặng lẽ rút cây trường thương màu đen ra, đây là Ám Long thương. Lâm Minh trong hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, Ám Long thương cũng thay đổi bộ dáng, càng dữ dằn hơn.
Thấy Lâm Minh rút vũ khí, mắt thành chủ Hắc Sa thành lạnh lùng nói:
– Ngươi muốn chết!
Khi nói ba chữ kia thì thành chủ Hắc Sa thành cũng hành động.
Vũ khí của thành chủ Hắc Sa thành là móng vuốt, nhiều Thâm Uyên Ác Ma có thân thể là vũ khí tốt nhất.
Móng vuốt dữ tợn cào cổ họng Lâm Minh.
Trong đòn công kích thành chủ Hắc Sa thành sử dụng pháp tắc của mình, lửa đen tuôn ra từ móng vuốt. Đây là Thâm Uyên chi hỏa có thể đốt cháy tất cả, uy lực khủng bố hơn công pháp hỏa hệ Tam Thập Tam Thiên.
Khi thành chủ Hắc Sa thành công kích thì Lâm Minh cũng tấn công.
Lâm Minh vận chuyển lực lượng cực độ trong người, bắt chước cách chiến đấu của Thâm Uyên Ác Ma. Ám Long thương đập xuống, thương quang thô to như núi sụp đè lên người thành chủ Hắc Sa thành.
Răng rắc!
Ngay khi Lâm Minh và thành chủ Hắc Sa thành đụng độ, nước lũ năng lượng đáng sợ đánh nát mọi thứ quanh hai người.
Trong chợ giao dịch nô lệ Hắc Sa thành, tiên cung, đài cao, các loại kiến trúc thoáng chốc thành tro tàn. Nhiều Thâm Uyên Ác Ma phụ trách bắt nhốt, bán nô lệ cũng bị bão năng lượng cuốn đi, tan xương nát thịt.
Cao thủ đẳng cấp đỉnh Thiên Tôn và Chân Thần đánh nhau thì khủng bố biết bao, chỉ một lần va chạm tất cả kiến trúc trong phạm vi trăm dặm đã bị san bằng, đây còn là trong tình huống mọi người trận pháp bảo vệ.
Nếu không phải chợ nô lệ có đầy rẫy trận pháp bảo vệ, vừa rồi năng lượng trùng kích đã làm trung thiên thế giới đô hóa thành tro bụi.
Trong năng lượng loạn lưu, thành chủ Hắc Sa thành văng ra ngoài, đập mạnh vào một tòa tiên sơn. Tiên sơn sụp đổ.
Người thành chủ Hắc Sa thành nát bấy, đẫm máu vùi thân trong đống đất đá, không thấy thân thể gã đâu.
Nhiều Thâm Uyên Ác Ma chưa hiểu có chuyện gì, bọn họ bay tới xem:
– Chuyện gì xảy ra?
– Sao thế này?